Cảm nhận đức tin, Chia sẻ Lời Chúa, Thơ - Nhạc

BỮA ĐIỂM TÂM SAU “1990 NĂM” (0033 – 2023)

(Cảm nhận Tin Mừng Ga 21,1-14 và lễ tạ ơn mừng 60 năm Dòng Chúa Cứu Thế tại Châu Ỗ)

Năm thứ 33 thế kỷ 1,

Buổi sáng tinh mơ của một “Ngày Thứ Nhất trong tuần”.

Biển lặng như tờ, bờ Tibêriát sương giăng,

Xa xa một chiếc thuyền nan,

Trên bờ, có ai đó vòng tay bâng khuâng đứng đợi !

Hình như “bảy tay chài” phạc phờ chới với,

Suốt một đêm trường thuyền vắng lưới không !

Thêm cái bụng đói meo trôi nổi bềnh bồng,

Quả thật “hên xui” cho những ai chọn nghề “lưới cá” !

“Mấy chàng trai ! Có gì ăn không”, tiếng người khách lạ !

Hỏi thiệt chăng, hay một lời “chọc quê xách mé” đây ?

Dám đụng tới “bảy tay vai u thịt bắp” nầy,

Chẳng phải “dạng tầm thường”, e “dân chơi thứ thiệt” !

“Không” ! Một câu trả lời đượm chút màu “điên tiết” !

Đói rã ruột mà lại hỏi “có gì ăn không” !

Vâng, trong số “bảy chàng” chắc có anh “tức cành hông”,

Mắt trừng mắt, môi mím môi, mặt đỏ… !

“Buông lưới bên mạn phải thuyền đi, cá đầy dưới đó !”

Tiếng vang nhè nhẹ mà sao chở nặng sức quyền uy !

Bảy tay chài cùng ra tay buông lưới tức thì,

Quá lạ ! Cá dính đầy, mẻ lưới nặng kéo đứt hơi loạng quoạng !

Và “con mắt của Gioan”, vị Tông Đồ mang danh “siêu nhãn”,

Vừa trực nhìn ra nên vội bảo Phêrô:

“Chúa đó” ! Trăm phần trăm không chút nghi ngờ !

Vừa nghe, Phêrô khoác áo thẳng bờ bơi một mạch.

Thuyền đầy cá, vào bờ tay mang tay xách.

Vừa lạnh, vừa đói, bảy tay dân chài bắt được mùi thơm !

Hương bánh nồng, mùi cá nướng, ngọn lửa ấm bập bùng…

Còn gì hơn, bữa điểm tâm trên bờ buổi bình minh năm ấy !…

1990 năm sau, năm 2023

Câu chuyện xưa, bữa điểm tâm trên bờ Tibêriát sống dậy !

Không chỉ có 8 người: Bảy Tông đồ và Chúa Giêsu Phục sinh.

Mà hàng vạn, hàng tỷ anh chị em trên khắp hành tinh,

Quây quần quanh Chúa Kitô,

Để tái-diễn-tưởng-niệm (Anamnèse) “bữa điểm tâm trên bờ hồ xưa ấy” !

Nào chẳng phải đâu xa,

Sáng nay, tại nhà thờ Châu ỗ Dòng Chúa Cứu Thế quê ta cũng vậy !

Chuyện mừng “60 năm truyền giáo”

Cũng lại xoay quanh “bữa điểm tâm Phục sinh” !

Cũng là chuyện “chèo ra chỗ nước sâu” mệt mỏi điêu linh,

Cũng là chuyện “những thừa sai đói meo thuyền không lưới trắng” !

Chuyện những “An Phong Điềm, Phaolô Mẫn…”, hạt lúa mì thầm lặng,

Chuyện những đêm dài nước mắt và chết chóc đạn bom…

Chuyện chỉ còn ba anh em Thọ, Thiệp, Hành bám trụ cô đơn,

Để giữ lửa niềm tin và lèo lái chiếc thuyền con dân Chúa…

Nhưng cũng là chuyện của hôm nay,

Bữa điểm tâm phục sinh với niềm vui chan chứa,

Về đây, Trà Bồng, Bình Thạnh, Bình Hải, Châu ỗ, Lý Sơn.

Quây quần chung quanh bàn Tiệc thánh, Rượu ngọt Bánh thơm,

Và ấm áp tình huynh đệ, nghĩa hiệp thông do lửa Thánh Thần thiêu đốt !

“Chèo ra chỗ nước sâu”,

Đâu là chuyện của “ngày hai ngày một”,

Mà là cuộc lữ hành miên viễn trường chinh.

Đâu là chuyện “vinh quang đột xuất” mà là thập giá, đóng đinh,

Hay “ta đây tài ba” mà là “vâng lời Thầy con buông lưới”.

Các bạn ơi, hãy nhớ,

Mãi mãi trên bờ kia có Thầy đang đứng đợi,

Có bếp lửa hồng, có cá nướng, bánh thơm.

Thầy biết hết, nên đã sẵn sàng bữa điểm tâm,

Đừng sợ,

Dẫu suốt đêm chẳng được con cá nào, thuyền không lưới trắng !

Sơn Ca Linh (14.4.2023)