Như cánh “Hạc” bay về miền ánh sáng,
Như khách lữ hành vừa bỏ lại sân ga.
Để hôm nay anh mới thật về nhà,
Chỗ của anh muôn đời Ngài Giêsu dọn sẵn !
Danh mục: Cảm nhận lẽ nhân sinh
CÓ NHỮNG ĐÊM CHỜ SÁNG
Câu chuyện bình minh Ngày Thứ Nhất, Chúa sống lại,
Đang gọi mời không chỉ riêng ai,
Hãy có những đêm chờ sáng mong đợi Ngài,
Bởi ở nơi cuối đường kia,
Đấng Phục Sinh đang trở về và Ngài đang đứng đợi !
ĐÁM TANG KHÔNG VẲNG TIẾNG KHÓC THAN !
Anh ra đi,
Không là những “cây đổ” vang những tiếng ồn ào,
Mà là những “chồi non”,
Mang sức sống đang âm thầm vươn dậy !…
BỜ BÊN KIA MỚI LẠ
Nhưng đã chọn theo Thầy,
Đâu cần “những cái lều trên đỉnh Tabor” để an yên (Mc 9,2-13),
Mà luôn mãi là những cuộc lên đường, “xuống núi” !
Nên xin chọn làm “kẻ Sĩ” mãi một đời rong rủi,
Lấy “Tình Yêu” như hành trang mà “rạch mũi Can tương” (1) !…
KHI CON NGƯỜI KHÔNG CHỊU CỞI DÉP
Thế giới vẫn còn đầy,
Những Nêrô, Hitler, Stalin, Putin… những tên độc tài mạt hạng…
Mang “những chiếc giày đinh nhuộm thắm máu đào” !
Đâu chịu nghe lời Thượng Đế trên cao,
Để “cởi dép” trước “những vùng đất thánh thiêng” nhân loại !
ĐÃ CÓ MỘT “CHÀNG TRƯƠNG” NHƯ THẾ !
Đây là “chàng Trương”, Trương Đắc Cần Linh mục,
Một đấng trưởng thượng, một “bóng cả cây cao”,
Một tôn sư, một “kỳ thủ” vào hạng siêu sao,
Nhưng trên hết,
Một mục tử Qui Nhơn vẹn toàn tài đức !
CHO MỘT NGÀY “BUÔNG SÚNG ĐỂ NHẶT HOA”
(Một chút ước nguyện cho Ukraina) Hướng dương, hoa “mặt trời”, Là “Quốc hoa” của đất nước Ukraina xinh đẹp. Là biểu tượng yên vui, ấm áp mặn nồng… Của sức sống tràn trào từ vầng sáng thái dương, Của thủy chung đậm đà tình yêu đôi lứa… Sắc vàng rực thắm như mặt trời rực lửa, Hướng dương gọi…
TÔI SỢ TÌNH YÊU CỦA EM
Và từ đó,
Tôi “sợ tình yêu của em”, thứ tình thực dụng,
Thứ tình yêu không mang sắc thắm của hoa hồng,
Không có hương vị của khó nghèo, đồng cam cọng khổ.
Không dài lâu của tín trung đợi chờ, thủy chung duyên nợ…
Nên “tôi vẫn sợ tình yêu của em”, mỗi dịp Valentine trở về !
MÙA XUÂN VÀ ĐÔI MẮT CỦA MẸ
Bây giờ, hết hạ đến thu,
Đông lại tàn rồi lại mấy xuân qua,
Mắt mẹ đã nhòa vì năm chờ tháng đợi,
Trời đất bao la, biết con ở đâu mà đi tới ?
Nên cả một đời,
Mà mắt mẹ vẫn cứ chưa vui !
THẾ GIỚI VẪN VẬY MÀ
Và thế giới vẫn vậy mà,
Vẫn lại mùa xuân,
Với nắng ấm, với hoa lành trái ngọt,
Với hy vọng, những lời cầu vọng mãi khung xanh.
MAI, SAO EM NỞ VỘI…
Sáng nay chưng hửng bâng khuâng,
Cuối vườn vàng rực mai xuân nở rồi !
Lác đác cành, rải rác rơi,
Mai ơi sao “nở vội” phơi xác vàng ?…
TÔI ĐÃ THẤY TÔI
Và, tôi đã thấy tôi, tóc đã bạc màu, bàn chân chai mòn mỏi mệt,
Thấy đời mình, hạt bụi tầm thường trong cõi sinh diệt ngàn thu.
Và dưới ánh mắt của Đấng Toàn Năng, trong vòng tay của Đấng Nhân Từ,
Một đóa huệ, một chú chim, hay một gã mù…, bên vệ đường hành khất.
NGÀI ƠI ! CON CHỈ LÀ “DÂN NGOẠI”
Đã hai ngàn năm,
Mà thế giới vẫn đầy những “quán trọ Bêlem vắng ngắt” !
Và tên “dân ngoại” như con,
Con tim vẫn lặng câm cửa đóng then cài !
Ngài đã đến, đã đi qua… trên vạn nẻo đường dài…
Một lần nữa, thưa Ngài,
Xin hãy “Hiển Linh”, làm ơn “Xin một lần ở lại” !
NĂM MỚI KỂ CHUYỆN “NHÀ TÔI”
Điều muốn nói ở đây là cả hai đều lẫn ở mức độ rất cao. Ta thấy đó, dù lẫn đến mức nào, bất cứ trong hoàn cảnh nào, những thứ khác họ có thể quên nhưng một điều người tu sĩ rất tỉnh táo và không bao giờ quên đó là lòng trung thành với Chúa. Để có được như vậy quý bà đã dành tình yêu và cuộc đời của mình trọn vẹn cho Chúa với hết cả trí khôn, hết linh hồn nên giây phút cuối đời chỉ còn lại trong tâm trí một trí nhớ tinh ròng là Chúa Giêsu Kitô Chịu Đóng Đinh, Đấng mà mình đã đánh đổi cả cuộc đời để bước theo.
KHÔNG BAO GIỜ LÀ “MẸ GHẺ”
Phải chi bé Vân Anh được sống với người “mẹ thật” chứ không là “mẹ ghẻ V.N.Q.T” thì em sẽ lớn lên và sẽ trở thành một cây sáo mang cho đời những giai điệu đẹp đẽ cao quý chứ không bị bạo hành và chết cách tức tưởi ! Và hôm nay, trong ngày đầu năm mới Dương lịch, ngày cầu cho hòa bình thế giới, ước gì mỗi người chúng ta hãy đón nhận Đức Mẹ vào cuộc đời mình như “người mẹ thật” chứ đừng như một “mẹ ghẻ”; và như thế, cuộc sống mỗi người, hay toàn nhân loại, sẽ lấp lánh đẹp đẽ như “những hạt sương rung” khi được ấp yêu bảo bọc dưới tia nắng ấm mặt trời là chính Mẹ, Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa ! Amen.
HỌ CHẲNG THẤY CON MÀ THẤY CHÚA
Như vậy, để chuẩn bị cho ngày Đại lễ sắp tới, Lời Chúa đang gọi mời chúng ta sống “cách hành xử của Thiên Chúa và sự hiện diện đích thực của Đức Kitô”, và từ đó biểu lộ sự “có mặt của Ngài” giữa đời thường cuộc sống; đồng thời chia sẻ sự hiện diện đó cho anh chị em mình, như Đức Trinh Nữ Maria đã đón nhận, đã sống và chia sẻ qua sự kiện Thăm Viếng; như Ngôi Hai đã đón nhận và đã sống bằng tấm lòng “vâng phục Thánh ý Chúa Cha” khi cất bước vào đời.
BƯỚC CHÂN EM VỘI “ĐI VỀ LỐI TẮT”
Âm thanh nào vụt qua như tiếng vạc,
Khô khốc lặng thầm rớt xuống đêm sâu !
Hun hút ngoài kia tắt lịm ánh đèn dầu,
Như bước chân em vội đi về lối tắt !