Nói cách khác, sống mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi chính là luôn cảm nhận từng phút giây trong cuộc đời luôn nhận được không phải là một lời chào chúc mà là một “hiện thực ắp đầy Ba Ngôi”, đó là: ân sủng Đức Giêsu Kitô, tình yêu của Chúa Cha và ơn thông hiệp của Chúa Thánh Thần. Amen
Danh mục: Chia sẻ Lời Chúa
Giới thiệu các bài giảng, suy niệm, chia sẻ Lời Chúa theo Phụng Vụ hoặc các dịp đặc biệt
RA ĐI TỪ NGỌN LỬA NGŨ TUẦN
Một điều chắc chắn đó là: không ai có khả năng rao giảng và làm chứng nếu không được “Thần Khí Chúa ngự xuống”. Nói cách khác, Tin Mừng chỉ được vang xa khi Hội Thánh và mỗi người xác tín và cảm nhận được rằng: “Thần Khí Chúa đang ngự trên tôi” (Lc 4,18-19).
MẸ ĐẾN NHÉ, TIỆN ĐƯỜNG MÀ, CON MÃI ĐỢI
Đây là cuộc gặp gỡ của hai người phụ nữ có mang, hai bà mẹ, nên cũng là cuộc diện kiến đầu tiên của 2 người con trai của hai Bà mà sau nầy sẽ trở thành những nhân vật quan trọng trong chương trình cứu rỗi: Giêsu Đấng Cứu Thế đến từ Na-da-rét và Gioan Tẩy Giả Vị tiền Hô đến từ Giu-đê-a.
TỈNH LẠI ĐI CÁC NGÀI !
Và “câu chuyện Giêsu”
đã khai mở những con đường thênh thang mới,
Hội Thánh “xuất hành” dưới “cột lửa” của Thánh Linh.
Mặc nước sâu,
bão táp cuồng phong…, thuyền vẫn cứ đăng trình,
Chuyện “Chúa Thăng Thiên”,
Giờ trở thành “Chúa hiện diện cho đến ngày tận thế”.
LỜI NHẮC KHÉO CỦA THIÊN THẦN ÁO TRẮNG
Như vậy, hôm nay, sứ điệp Thăng Thiên cũng đang nói với mọi người chúng ta, những người “thuộc nhóm mười một của thế kỷ 21 nầy”, lời nhắc khéo của thiên thần áo trắng ngày xưa: “Hỡi anh chị em, sao còn ngước mắt nhìn trời…thế giới còn bao nhiêu địa chỉ Giêrusalem, Giuđêa, Samaria…chưa được nghe giai điệu tuyệt vời của Tin Mừng Cứu Độ. Hãy lên đường, hãy chèo ra chỗ nước sâu và đừng sợ….Vì Chúa đang ở với chúng ta !”.
TÌM CHÚA TRONG ĐỜI
Hằng ngày,
Chúa vẫn đi ngang qua đời tôi,
Nơi những con người bần cùng đói khổ.
Những thân phận bọt bèo, trôi sông lạc chợ,
Bị lãng quên, bị bỏ lại, lếch thếch giữa đường đời…!
CÂU TRẢ LỜI ĐẸP NHẤT CHO THẾ GIỚI HÔM NAY
Nhờ tình yêu mà Chúa Thánh Thần đổ tràn vào lòng chúng ta biến cuộc sống chúng ta luôn giữ được gam màu hồng của tin yêu, gam màu xanh của hy vọng, giữa muôn vạn gam màu tối của gian truân và thử thách, của thất bại đắng cay, của vô ơn bội nghĩa, của đố kỵ bất công
NHỮNG CHUYẾN TÀU ĐỜI VÀ ĐIỂM HẸN
Hôm nay chúng ta họp nhau đây trong ngôi từ đường của Giáo phận Qui Nhơn, xung quanh thi hài của cha cố Phêrô Hoàng Kym, nguyên Tổng đại diện của Giáo phận, như để níu kéo những giờ, những phút, những giây, còn có thể gần nhau trước lúc vĩnh viễn chia tay: cha thì trở về với Thiên Chúa, còn chúng ta thì còn ở lại trần gian chờ chuyến tàu sau, nhưng điểm hẹn thi đã rõ ràng: đó là nhà Cha trên trời. Cha cố Phêrô sẽ không còn trở lại với chúng ta nữa, vì cha đã đi đến đích.
NÉT ĐẸP CỦA MỘT CUỘC ĐỜI
Chúng ta tin rằng, ở gữa chúng ta hôm nay, hình như cũng đang có một “Vianney của giáo phận” đã hoàn tất trách nhiệm mục tử cách hoàn hảo và đã chết một cái chết đẹp tuyệt vời. Và giả như “bức tranh cuộc đời của ngài” còn một chút gì chưa hoàn hảo, thì trong Thánh lễ nầy, Hy lễ cứu độ của chính Chúa Kitô, chúng ta cùng sốt sắng dâng lời cầu nguyện, để hôm nay, ngài thật sự về bên Chúa Cha, theo như lời của chính Chúa Kitô đã phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống ; không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.
BƯỚC ĐI TRONG SỰ HIỆN DIỆN CỦA NGÀI
Quả thật, trên con Đường của Đức Kitô hôm nay, chúng ta lại phải bắt đầu. Bởi vì, như lời Đức thánh Giáo Hoàng G.P.II nói với giới trẻ năm 1988: “Khám phá Đức Kitô là một cuộc phiêu lưu đẹp nhất đời chúng con. Nhưng khám phá ra Ngài một lần mà thôi thì không đủ. Mỗi khám phá người ta có về Người lại trở thành một lời mời gọi kiếm tìm Người hơn nữa…”.
ĐƯỜNG VỀ CÙNG CHA
Câu trả lời của Chúa Giê-su cho ta hiểu rằng đích điểm mà Chúa Giê-su muốn dẫn các ông đến chẳng phải là một không gian địa lý mà là một NGÔI VỊ, là chính CHÚA CHA “Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ các con biết và đã xem thấy Người”. Con đường để đến với Chúa Cha cũng không thể đo được bằng kilômet, vì con đường ấy cũng chính là một NGÔI VỊ, là chính Chúa Giê-su.
CÁNH CỬA NHỎ, CON ĐƯỜNG HẸP
Chúng ta hãy cầu nguyện cho nhau và cho những ai đang dấn thân sống trong chức linh mục và đời thánh hiến mãi mãi trung thành chọn “cánh cửa nhỏ – con đường hẹp” của Chúa Giêsu, của Tin Mừng” để cho dù có phải mất mát thiệt thòi hay lao đao lận đận một cách nào đó, thì luôn hãy nhớ rằng: cánh cửa nhỏ đó, con đường hẹp đó sẽ “dẫn tới bao la…về bên Chúa…và sẽ “cho thế gian bừng nở hoa hồng”.
NHỮNG NGƯỜI LỮ HÀNH KHÔNG CÔ ĐỘC
Trong một thế giới có quá nhiều những “thần tượng giả”, những “bạn đồng hành không ra gì”, những ý thức hệ lầm lạc và giả dối…chúng ta cần luôn tỉnh thức và cầu nguyện không ngừng như hai môn đệ Emmau khi xưa, với người “bạn đồng hành duy nhất đáng tin”- Đức Kitô phục sinh: “Xin Thầy ở lại với chúng tôi vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn”; và cùng cầu xin cho cho mọi người trên thế giới, nhất là những kẻ đang bước đi trong buồn phiền cô độc, được tìm thấy “Người bạn đồng hành đích thực là chính Đức Kitô Phục Sinh”, để cuộc sống của họ không là một “cuộc lữ hành cô độc” mà là một cuộc tiến bước trong hoan vui và đầy hy vọng. Amen.
MỘT CHỐN ĐỂ QUAY VỀ
Thôi thì cứ trở về cho dẫu cõi lòng còn tê tái,
“một chốn để quay về” ít ra, còn ấm bếp lửa anh em.
Mình ta ngoài kia, càng xa càng hoang lạnh bóng đêm,
Nghĩ “bước chân Giu-đa” mà rùng mình khiếp hải !
HONG LẠI NIỀM TIN TỪ “VẾT SẸO”
Cũng vậy, nếu trên “Thân Mình Hội Thánh” và trong nhân loại hôm nay, còn có biết bao nhiêu phận người mang hình ảnh của “Đức Kitô loang lổ vết sẹo” của đói nghèo, bị áp bức, bệnh tật, tù đày…đang cần được “chạm đến” với bàn tay của “Lòng Thương Xót”, thì cần thiết biết bao, những “tông đồ Tôma” luôn trở về “ở lại với anh em trong mái nhà Hội Thánh và hong lại niềm tin từ vết sẹo của Đấng đã chết và sống lại vì yêu, “vết sẹo của Lòng Thương Xót”.
CHỈ CẦN MỘT CHÚT TÌNH THÔI
Xa xôi một chút phân kỳ,
Đủ cho tan nát nói gì tử vong.
Đóm lửa than, chút tình nồng,
Còn thương, còn gặp rực hồng Phục Sinh !
NGÀI VẪN HẸN CHỜ VÀ ĐANG ĐỨNG ĐỢI
Và ở cuối đường kia bây giờ,
Đức Kitô Phục Sinh vẫn hẹn chờ và đang đứng đợi.
Đợi anh, đợi chị, đợi mình,
Cùng Ngài gieo bước đăng trình “ra khơi”.
CHUYỆN KỂ TỪ NGÀY SABAT ĐÓ !
“Sau ngày Sa-bát” (Mt 28: 1), những người phụ nữ đã đến ngôi mộ. Tin Mừng của Đêm Thánh Vọng Phục sinh bắt đầu với ngày Sa-bát. Đó là ngày trong Tam Nhật Phục sinh mà chúng ta có xu hướng lơ là khi chúng ta háo hức chờ đợi cuộc vuợt qua từ thập giá của ngày Thứ Sáu tiến đến lời tung hô Alleluia của Chúa Nhật Phục Sinh. Tuy nhiên, năm nay, chúng ta đang trải nghiệm, hơn bao giờ hết, sự im lặng thật lớn lao của ngày Thứ Bảy Tuần Thánh. Chúng ta có thể tưởng tượng mình ở vị trí của những người phụ nữ vào ngày đó.