Đọc lại những trang sử hào hùng của Giáo Hội, chúng ta luôn thấy ngời sáng lên những “bước chân tuyệt vời của những người loan Tin Mừng”, những chứng tá hùng hồn của biết bao nhiêu người nam nữ thuộc mọi thành phần, bậc sống và giới lớp trong Dân Chúa làm mẫu gương, điểm qui chiếu và gợi hứng cho chúng ta hôm nay và mãi mãi.
Danh mục: Chia sẻ Lời Chúa
Giới thiệu các bài giảng, suy niệm, chia sẻ Lời Chúa theo Phụng Vụ hoặc các dịp đặc biệt
XIN CHO CON ĐƯỢC QUỲ XUỐNG Ở ĐÂY
Lạy Chúa hôm nay, nếu Chúa chỉ đòi con,
Mang cho Chúa những món quà như thế,
Thì con đây,
Xin cho con được quỳ xuống
ở đây, trong giây phút nầy, trước mặt Chúa !
MÃI LÀ “MÙA XUÂN ĐẦU TIÊN”
Và như thế, sứ điệp phụng vụ của Ngày Đầu Xuân hôm nay đã gợi lên nơi tâm hồn mỗi người chúng ta không chỉ là niềm TIN YÊU-HY VỌNG, TRÔNG CẬY-PHÓ THÁC, mà còn mang theo những niềm vui thật sâu lắng, những ước nguyện thật tuyệt vời. Ước mong cho một thế giới nhận biết Thiên Chúa như nước tràn ngập đại dương, ước nguyện cho một đất nước yên bình hạnh phúc, mọi người biết yêu thương nhau.
NỐT NHẠC LỜI CHÚA MANG GIAI ĐIỆU TÌNH YÊU
Nói cách khác, cuộc đời của người Kitô hữu chính là một bài ca được dệt bằng “những nốt nhạc của Lời Chúa và mang giai điệu tình yêu” để không ngừng vang lên như lời đáp vịnh ca của Thánh vịnh 70 :
“Miệng con sẽ loan truyền sự Chúa công minh, và suốt ngày kể ra ơn Ngài giúp đỡ. Lạy Chúa, Chúa đã dạy con từ hồi niên thiếu, và tới bây giờ con còn kể (ra) những sự lạ của Ngài.”
ĐỪNG ĐỂ LỜI BĂNG QUA VÀ ĐI MẤT !
Chúng ta hãy cầu nguyện cho nhau đừng để hôm nay “Chúa Giêsu băng qua giữa chúng ta mà đi” như một người khách lạ, nhưng xin Người hãy ở lại trong tâm hồn mỗi người chúng ta để dạy bảo chúng ta học thuộc ngôn ngữ tình yêu của chính Ngài, hầu ra đi mang Lời Chúa chia sẻ cho anh em chung quanh bằng chính cuộc sống thấm tràn Đức Mến.
VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI
Từ việc cử hành Lời Chúa thời Nê-hê-mia của cộng đồng Do Thái hồi hương, dến cuộc cử hành Lời Chúa của chính Chúa Kitô nơi hội đường trong ngày Sabat, chúng ta nhận ra dụng ý đầu tiên của sứ điệp Phụng Vụ hôm nay đó chính là : PHẢI TRÂN TRỌNG LỜI CHÚA. LỜI CHÚA CHÍNH LÀ NGUỒN SỐNG.
ĐỒ ĐỆ CỦA THÁNH PHAOLÔ : TIMÔTHÊ VÀ TITÔ
Tuy phải cực khổ trong một thời gian vắn, nhưng chúng ta sẽ được đội triều thiên bất hoại và bất tử, nhờ ân sủng và lòng thương xót của Đức Giê-su, Chúa chúng ta, Đấng vinh hiển và uy quyền bây giờ và mãi mãi đến muôn thuở muôn đời.
CUỘC ĐẦU HÀNG TRÊN ĐƯỜNG ĐAMÁT
Chúng ta cùng cầu nguyện cho nhau và cho cả Giáo Hội sống đậm đà mầu nhiệm “Trở lại” của Thánh Phaolô, sẵn sàng “đầu hàng trước ý định và tiếng gọi nhiệm mầu của Thiên Chúa” để đem về chiến thắng cho Đức Kitô và Vương quốc của Ngài. Amen.
THÁNH PHAOLÔ THÀNH TARSÔ
Người đầu tiên đã được Chính Chúa, là Đấng Phục Sinh, gọi làm một Tông Đồ thật, chính là Thánh Phaolô thành Tarsus. Ngài nổi bật như một ngôi sao sáng nhất trong lịch sử Giáo Hội, nếu không nói là trong việc thành lập Giáo Hội. Thánh Gioan Kim Khẩu ca tụng ngài như một người cao trọng hơn nhiều thiên thần và tổng lãnh thiên thần (x. Panegirico, 7, 3).
KHÔNG MẤY THUỞ, MỜI NGÀI !
“Chuyện Cana” trên vạn đường thế giới,
Hết rượu, nhạt tình, oan ức, chông gai…
Mượn lời Mẹ, không mấy thuở, mời Ngài,
Mau đến dự và ban cho “Rượu mới” !
“ĐỔ ĐẦY TỚI MIỆNG” ĐỂ NHẬN RA “GIỜ” CỦA THIÊN CHÚA
Và điều cần thiết còn lại hôm nay đó chính là : hãy mời Đức Kitô và Mẹ Người vào “tiệc cưới cuộc đời”. Hãy mở rộng cửa đón bước chân Ngài. Hãy mở rộng con tim để Tin Mừng của Ngài thấm nhập cõi lòng. Và các bạn, tất cả chúng ta hãy xác tín rằng, rồi một lần nữa “phép lạ Cana” sẽ tái diễn, tình yêu của Thiên Chúa sẽ ắp đầy, lòng khoan dung của Thiên Chúa sẽ hiện thực, rượu mới của hồng ân cứu độ của Thiên Chúa sẽ tuôn chảy dạt dào, miễn là chúng ta biết ngoan ngùy vâng lệnh Chúa “đổ đầy tới miệng”.
HÔM NAY SẼ LÀ CUỘC LÊN ĐƯỜNG NHƯ THẾ
và đặc biệt chen lấn giữa đám dân ô hợp, tội lỗi ấy, có chàng thanh niên Giêsu nguời Nadarét, vừa từ giã quê hương miền bắc xứ Galilê đến đây để ông Gioan làm phép rửa. Trong khi đó trên trời, không trung mở ra, có tiếng Chúa Cha rền vang : “Đây là Con Ta yêu dấu…”, có Chúa Thánh Linh lấy hình Bồ Câu đáp xuống…
NHỮNG VÌ SAO TRÊN VÒM TRỜI
Hiển linh dịch từ tiếng Hy Lạp Epiphaneia: Thần linh hiện ra, tỏ mình ra cho con người. Các giáo phụ Hy lạp dùng ngay từ này để chỉ việc Ngôi Hai Thiên Chúa Nhập Thể xuống thế làm người, tỏ mình ra cho con người “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người, là Con Một đày tràn ân sủng và sự thật” (Ga 1, 14 ).
Cám ơn vì con đến bên Mẹ
Ngày hôm sau, các tu sĩ trong nhà dòng chắng thấy bóng dáng Marcellinô đâu nên đỗ ra đi tìm khắp chốn. Cuối cùng họ đã tìm thấy cậu bé trong căn gác nhà kho, nhưng đã chết cứng, trong tư thế dựa vào cánh tay của tượng Chúa Giêsu trên Thánh Giá và với một nụ cười trên môi !
Bàn tiệc mới bắt đầu và sẽ không bao giờ đóng cửa
Tin mừng của Chúa Giêsu liên tục là chân lý rạng ngời thuyết phục hàng hàng lớp lớp muôn vạn cõi lòng và cuộc sống, chỉ vì điểm đến của niềm tin ấy, tiêu đích của chân lý ấy, hiện thực của tin Mừng ấy chính là niềm hy vọng ở bên kia vực thẳm, là bình minh sau đêm dài tăm tối, là phục sinh rạng rỡ sau cái chết tủi nhục thương đau, là “bữa tiệc hoan vui nồng nàn bác ái yêu thương” sau những sầu thương và nước mắt của rẻ chia, phản bội, hận thù…
Bàn tay của lòng thương xót
“Ước gì bàn tay chúng ta nắm lấy đôi tay họ và kéo họ đến với chúng ta, Ước chi tiếng nói của họ trở thành tiếng nói của chúng ta, và ước chi chúng ta có thể chung tay phá đổ những rào cản của thái độ dửng dưng lãnh đạm, vẫn thường được dùng để che giấu thói giả hình và tính ích kỷ.”.
Ai dám đưa má trái mình ra, đó là người mạnh nhất
Quả thật, chỉ với con đường “mới mẻ của Tin Mừng” nầy mới mong đẩy lùi nền “văn hoá oán thù”, nền “văn mình sự chết”, như cách định nghĩ của Michel Quoist : “Hành động duy nhất có thể làm đứt đoạn dây chuyền bạo lực, đó là tha thứ và yêu thương. Ai dám đưa cả má trái mình ra, đó là người mạnh nhất.”