Giữa mạo phạm, mỉa mai, thịnh nộ… Chiều Thứ Sáu nhầy nhụa, chắc Ngài chẳng thấy tôi, Tôi là lính, là quan, là tư tế… Hay một lũ dân đen mờ nhạt, nổi trôi, Không ít thì nhiều, Đã dự phần trong cuộc đóng đinh Ngài vào thập giá !
Nhưng đã chọn theo Thầy, Đâu cần “những cái lều trên đỉnh Tabor” để an yên (Mc 9,2-13), Mà luôn mãi là những cuộc lên đường, “xuống núi” ! Nên xin chọn làm “kẻ Sĩ” mãi một đời rong rủi, Lấy “Tình Yêu” như hành trang mà “rạch mũi Can tương” (1) !…