(Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.” (Lc 1,44-45)
“Một tiếng chào cao hơn mâm cổ”,
Người ta vẫn thường nói đó sao !
Hai ngàn năm thăng trầm mấy độ,
Hôm nay về nghe chuyện “Tiếng Chào” !
Tiếng chào xưa đi cùng năm tháng,
Của người thôn nữ Maria.
Tiếng chào mang âm thanh rất lạ,
Vọng qua miền sơn cước Giuđêa !
Như Tin Mừng Luca đã kể:
Mẹ vào nhà Gia-ca-ri-a,
Cất tiếng chào Ê-li-sa-bét,
Bỗng dưng điều lạ đã xảy ra…
Tiếng chào sao ấm êm hồn hậu,
Huyền nhiệm Thần Linh Chúa dâng cao !
Trong dạ chị thai nhi bừng nhảy,
Lạ thay vừa nghe tiếng Em chào !
Thì ra Em là người có phúc,
Bởi vì Em là kẻ đã tin,
Em đã cưu mang Lời vinh phúc,
Nên chi lòng chị ngợp Thánh Linh !
Và sau “tiếng chào” thân thương ấy,
Đã vang lên một khúc “huyền ca”,
Vâng, bài ca kinh Magnificat,
Hai ngàn năm vẫn mãi ngân xa !
Tiếng chào, vâng tiếng chào của Mẹ,
Đã mang theo biển phúc sông ân.
Không chỉ riêng nhà Giacaria đó,
Mà muôn thế hệ cõi gian trần !
Căn hộ Ukraina chờ bước Mẹ,
Thiếu phụ Tân Cương mãi xuyến xao…
Bao tiếng thai nhi đang buồn khóc,
Cần biết bao nhiêu tiếng Mẹ Chào !
Mẹ ơi, một lần thăm viếng nữa,
Về trên lối cũ với đường xưa.
Vẫn nẻo trần gian, đường cát bụi,
Thương đau, khổ lụy mãi dư thừa !
Mẹ về xin mang lời xưa đó,
Lời chào nguyên vẹn của Thánh Linh,
Lời đã hóa thân thành máu thịt,
Lời mang trọn cả một khối tình !
Ngày nay dẫu đất trời cách biệt,
Và Mẹ đang ngự chốn thiên đàng.
Nhưng trong cõi hiệp thông Nhiệm Thể,
Mẹ vẫn hằng chăm sóc đỡ nâng !
Trần gian mong tiếng chào của Mẹ,
Để muôn mái ấm ngập niềm vui,
Để vạn sinh linh hòa khúc hát,
“Magnificat” rợp đất trời !
Sơn Ca Linh (Mẹ Về Trời 2022)