Nên mỗi độ đầu tháng mười Môi Khôi, Cơn mưa hoa hồng xuống trần gian ngập lối. Nước lụt hồng ân, nên dẫu “ngập đầy đồng” mà lòng vui phơi phới, Ai cũng vọng lên trời và thầm cảm tạ tri ân.
Vẫn dáng hao gầy, qua những mùa xuân đến, Bước liu xiu trên đường, tóc bạc màu thêm. Vẫn tiếng ca vui, lời kinh nhỏ êm đềm, Đường nhân thế còn in, âm thầm “dáng Chị” !
Ai không một lần cần chữa lành tha thứ, Không một lần hằn những vết thương đau. Hãy nhìn lên đi, hãy tin yêu sốt sắng nguyện cầu. Vì Thánh Giá Chúa, Là cứu độ, sức sống, và vinh quang phục sinh vĩnh cửu !