Ta đã thấy bên đường hoa rụng hết, Không biết đêm nay cành có đâm chồi ? Trót chọn lên đường, có không, sinh, diệt ! Miễn trong hồn xuân gõ nhịp, thế thôi !
Vâng, thanh gươm và ánh lửa yêu thương, Cho chị, cho anh và cho chúng ta hết thảy ! Simêon, Anna, Giuse, Maria…không trừ ai cả, những con người, đã một lần “thấy ánh quang cứu độ” bừng lên !