Thi thoảng trên phố chợ đông người, bàn chân trụi trần, bóng ni cô bước chậm âm thầm trong màu áo xám. Hay đâu đó, Trên con đường quê bùn lầy nước đọng, Thấp thoáng người nữ tu,
Mẹ ơi ! Con vừa thấy dáng Mẹ băng qua, Mà bước chân như là đang “vội vã” ? Cũng phải thôi, vì con đường xa quá, Tận trên quê bắc xuôi về núi nam. Thân gái dặm trường, nắng gió miên man, Chỉ với túi hành trang : niềm vui chia sẻ !