Cảm nhận đức tin, Thơ - Nhạc

CÙNG NẮM TAY, MÌNH VÀO CHAY, EM NHỈ !

Xin giới thiệu những bài thơ gợi ý suy niệm về MÙA CHAY thật thâm thuý và sâu lắng của thi sĩ linh mục Cao Gia An, S.J.

  1. VÀO CHAY

(St 3,19)

 

Những hàng cây đã vào Chay, em ạ!
Con đường dài xác lá rụng tả tơi
Những tàng cây vọng rướn lên trời
Buông bỏ hết để vào mùa tịnh mạc

 

Mùa qua phố, phố vào mùa rất khác
Gió cuộn bay bao tản lạc phù hoa
Đất trời kia còn khát vọng thật thà
Về với những gì nguyên sơ chân chất

 

Em có nghe lòng khát khao sống thật
Khi cúi đầu rắc lên chút tàn tro
Khi lặng nghe lời thủ thỉ hẹn hò
Ngày tro bụi lại hoàn nguyên tro bụi

 

Về đi em, về giữa mùa cứu rỗi
Mặc phù vân là của mọi phù vân
Về gục đầu mà sám hối ăn năn
Mà nghe vọng lời yêu thương thầm thỉ

 

Cùng nắm tay, mình vào Chay, em nhỉ…

 

Cao Gia An, S.J.
Roma, Mùa Chay 2019

 

  1. LỜI NGUYỆN MÙA CHAY CỦA MỘT NGƯỜI LÀM THƠ

 

Con vẫn nói tiếng thơ là tiếng lòng

Là kinh nguyện của đời con dâng Chúa

Một hôm giật mình, thấy thơ con diêm dúa

Đọc lại “tiếng lòng”, thấy xa lạ gì đâu…

 

Một mớ nhùng nhằng với chữ với câu
Bươi tìm mãi chẳng thấy mình trong đó
Chân dung gì gượng gạo dúm dó
Càng lúc càng dày phấn mịn với son thơm!

 

Đã có lúc muốn mình cao giá hơn
Con mượn Chúa cho thơ thêm “chất đạo”
Như lão Pharisiêu, con rêu rao bán dạo
Những thứ gọi là công đức, thánh thiện, từ tâm…

 

Chúa vẫn trong con như một nốt nhạc trầm
Con thì choảnh chọe với phần bè chấp chới
Cả đời hoang tưởng mình cao vời vợi
Trong mớ bòng bong nghĩa ít chữ nhiều

 

Mở mắt ra con mới thấy mình liều
Thấy thơ con đâu khác gì hạt cát
Một hạt cát giữa muôn trùng sa mạc
Giữa khôn cùng vũ trụ bao la…

 

Mở mắt ra con mới chợt nhận ra
Làm thơ cũng giống làm người, Chúa ạ!
Sá gì đâu cái tốt mặt đẹp mã
Mà cái ruột thì rỗng tuếch bèo nhèo

 

Mở mắt ra con mới thấy mình nghèo
Thấy công trình cả đời chỉ là sơn sơn phết phết
Dấu son nào chả nhạt nhàu bạc thếch!
Bụi phấn nào không vụn vữa trên tay!

 

Người làm thơ là người của Mùa Chay
Xin dạy con biết trở về, lạy Chúa!
Rũ sạch nơi con những hào hoa nhung lụa
Trả lại đời con một thuở băng trinh

 

Xin đường thơ dạy con về đường tình
Có sám hối ăn năn, có giật mình hoán cải
Xin cùng con bắt đầu làm lại
Cho trọn tình yêu mến thật nồng say

 

Xin dạy con làm thơ Mùa Chay
Để con biết làm người của Chúa

 

Cao Gia An, S.J.
Roma – Mùa Chay 2014

 

  1. ĐONG ĐƯA PHẬN NGƯỜI

 

Chưa kịp sáng
Đã vội chiều
Chưa kịp nắng
Đã vội nhiều mưa bay
Chênh chao ngày lại qua ngày
Vẫn đời dang dở vần xoay miệt mài

 

Chưa kịp nở
Đã tàn phai
Chưa hợp một
Đã chia hai vội vàng
Phù hư mấy nẻo trần gian
Khơi chi than lạnh tro tàn buồn tênh

 

Chưa kịp nhớ
Đã vội quên
Chưa vui kịp
Đã tràn lênh láng sầu
Đời trôi như nước qua cầu
Vô tâm chảy mãi, biết đâu ngọn nguồn

 

Chưa kịp nắm
Đã vội buông
Chưa hội ngộ
Đã sợ buồn từ ly
Dở dang một độ xuân thì
Đa đoan một kiếp tình si lỡ làng

 

Bên bồi bên lở tràng giang
Thuyền ta sóng sánh giữa ngàn trùng xa
Trời xa ta với mình ta
Và bao vụn vỡ phù hoa chất chồng

Nghiêng tay rót chén rượu hồng
Nghiêng đời uống cạn chén nồng say sưa
Chênh chao giữa đã và chưa
Ta ngồi niệm khúc đong đưa phận người

 

Cao Gia An, S.J. – München 20.07.2012