ĐỪNG ĐÁNH MẤT “NỤ HÔN TÌNH YÊU”

(Thánh lễ Đêm Giáng Sinh 2023)

          Mỗi một Mùa Giáng Sinh tôi thường nhận được nhiều gói quà, xách quà và hộp quà; và thường bên trong những hộp quà nho nhỏ, có thắt nơ xanh, đỏ hoặc vàng, là chiếc thiệp xinh xinh với lời chúc thân thương; có khi là “bó hoa thiêng liêng” gồm Thánh lễ, kinh nguyện, hy sinh; có khi là chiếc bao thơ với 1, 2 triệu bạc… Khi nhắc đến “hộp quà Giáng Sinh” tôi chợt nhớ tới một câu chuyện Giáng Sinh rất ý nghĩa và dễ thương: câu chuyện “Những nụ hôn trong chiếc hộp rỗng”…

Gia đình nghèo và việc chi tiêu rất eo hẹp. Nhưng cô bé lại dùng cuộn giấy gói xa xỉ đó chỉ để bọc một cái hộp đặt dưới gốc cây thông Nô-en. Người cha tỏ ra vô cùng giận dữ trước sự phí phạm của con gái. Mặc dù vậy, buổi sáng hôm sau, cô bé vẫn mang hộp quà đó tới trước mặt cha và hớn hở nói: “Cha ơi, con tặng cha món quà Giáng sinh!”. Người cha cảm thấy vô cùng bối rối bởi phản ứng thái quá trước đó của mình: Cô con gái nhỏ dù sao cũng chỉ muốn một hộp quà bọc gói thật đẹp để tặng cha. Nhưng khi mở gói quà ra, nụ cười vừa nở trên môi ông đã tắt lịm. Trước mắt ông chỉ là một chiếc hộp rỗng! Nhìn thẳng vào mắt con gái, người cha quát rất to: “Con không biết điều này hay sao? Khi con tặng quà ai đó, chắc chắn phải có gì đó bên trong gói quà!”. Cô bé nước mắt giàn giụa nhìn cha và nói: “Không, cha ơi. Chiếc hộp con tặng cha có rỗng đâu. Con đã thổi rất nhiều nụ hôn vào đó. Tất cả những nụ hôn đó con dành tặng cha mà.”…

Một thời gian ngắn sau đó, tai nạn xảy ra cướp đi cuộc sống của cô bé dễ thương. Còn người cha vẫn giữ bên mình chiếc hộp bọc giấy vàng tuyệt đẹp nhiều năm sau đó. Và bất cứ khi nào ông cảm thấy tuyệt vọng, chán nản, ông đều lấy chiếc hộp ra và hình dung đến con gái bé bỏng yêu thương đang ôm và thơm vào má cha – những nụ hôn trong chiếc hộp ngọt ngào…

          Kính thưa cộng đoàn,

          Phải chăng, ý nghĩa đầu tiên và sâu sắc nhất của mầu nhiệm Thiên Chúa Giáng Sinh chính là “Chiếc hộp bằng vàng chứa đựng nụ hôn tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại, cho mỗi người chúng ta”, đúng như lời khẳng định trong Tin Mừng Thánh Gioan: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3, 16). Vâng, chúng ta chỉ hiểu được, chỉ chấp nhận được mầu nhiệm Giáng Sinh nầy trong chiều kích TÌNH YÊU, trong ý nghĩa tình yêu.

– Giáng sinh: đó là tình yêu của Thiên Chúa

– Giáng sinh: đó là tình yêu của Thiên Chúa hiện thực trong lịch sử con người.

– Giáng sinh: đó là tình yêu của Thiên Chúa được thể hiện cách trọn vẹn và hết mình.

– Giáng sinh: đó là cách thế để Thiên Chúa dạy cho con người biết thế nào là yêu thương và phải đáp trả tình yêu dành cho Ngài và cho nhau phải được thể hiện làm sao…

          Và từ ý nghĩa “Giáng Sinh là nụ hôn nồng nàn của Thiên Chúa” đó, chúng ta cảm nhận rằng: Thiên Chúa vẫn tiếp tục giáng sinh trong thế giới nầy. Tuy nhiên để hiểu hết chiều kích Giáng Sinh chúng ta cần nhờ ánh sáng Lời Chúa soi dẫn.

          Trước hết, bài Tin mừng Luca, với giọng văn lịch sử mang phong cách Hy lạp, tác giả Luca đã làm bật nổi biến cố Giáng Sinh với những lời và bối cảnh thật ấn tượng: “Trong vùng ấy có những người chăn chiên sống ngoài đồng… bỗng sứ thần Chúa trong vinh quang sáng láng hiện ra loan báo rằng: “Anh em đừng sợ. Nầy tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là niềm vui cho toàn dân: là hôm nay, trong thành vua Đa-vít, Đấng Cứu thế đã giáng sinh…”.

          Qua Tin vui trọng đại của sứ thần ở Bêlem cách đây hơn hai ngàn năm về một Đấng Cứu thế ra đời đó, chúng ta mới ngộ ra rằng: trái với mong đợi của bao khát vọng trần tục của loài người, Đấng Cứu Thế lại chính là một em bé sinh ra trong hang lừa máng cỏ. Thì ra, Thiên Chúa đã chọn con đường đến với nhân loại, con đường Nhập thể làm người hoàn toàn “giống với chúng ta ngoại trừ tội lỗi”: Ngôi Hai Thiên Chúa đã bắt đầu chọn đi trên nẻo bấp bênh của kiếp phận con người: lớn lên chín tháng trong lòng mẹ như bao vạn triệu con người để rồi cất tiếng khóc oa oa chào đời giữa hang súc vật. Ngài đã không chọn cách kiểu vào đời oai phong lẫm lẫm bước xuống từ trời như một thiên sứ giáng lâm, mà Ngài cần sự sống được chuyển thông từ dòng sữa mẹ, để hiện diện trong thế giới này bằng xác thân mỏng manh yếu đuối… Cuộc sống của Ngôi Lời quyền năng từ đây sẽ là cuộc hành trình mang theo tất cả buồn vui, âu lo, trăn trở; sẽ đong đầy nước mắt đoạn trường, sẽ dập dìu những đau thương khổ lụy…; cho tới khi chấp nhận một bản án bất công và chịu tử hình Thập Giá, một cái chết dành riêng cho hàng nô lệ, giữa những người tội lỗi… Phải chăng, đó chính là ý nghĩa cuối cùng của mầu nhiệm Giáng Sinh, mầu nhiệm EMMANUEL, “Thiên Chúa ở cùng chúng ta”.

          Thế nên, để đón nhận mầu nhiệm Giáng Sinh cách trọn hảo, để sống chiều kích Giáng Sinh cách hiện thực và nhận ra Chúa thật sự Giáng sinh trong tâm hồn mình, trong cuộc đời mình… thì phải gạt bỏ hết mọi tham sân si, mọi đam mê dục vọng, mọi cái tôi nặng nề ích kỷ… như cách diễn tả của ngôn sứ Isaia trong Bài đọc 1: “Bởi lẽ mọi chiếc giày đi lộp cộp của kẻ chiến thắng, mọi chiếc áo nhuộm thắm máu đào sẽ bị đốt đi làm mồi nuôi lửa. Vì Một Hài nhi đã sinh ra cho chúng ta, một Người Con đã được ban tặng cho chúng ta”. Và từ đêm nay, chúng ta phải cùng nói được với nhau rằng: “Chúng ta đã thấy Chúa”, “Chúa đang ở cùng chúng ta”. Chúng ta phải là những chứng nhân thật sự của mầu nhiệm “Emmanuel”, như ngày xưa, các mục đồng thành Bêlem cũng đã làm chứng như thế sau khi đã diện kiến Hài Nhi Giêsu như Tin Mừng Luca thuật lại: “Đến nơi, họ gặp bà Maria, ông Giuse, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi nầy. Nghe các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên”.          

Chính cuộc gặp gỡ Hài Nhi Giêsu trong niềm tin, cậy, mến đó cùng với “lời chứng sống động về Tin Mừng Giáng Sinh”, về sự khiêm hạ khó nghèo, về yêu thương phục vụ…, chắc chắn Chúa Giáng Sinh, Đấng không chỉ để chúng ta trưng bày và trang trí nơi các hang đá, máng cỏ… mà là Đấng thanh luyện tâm hồn và cộng đoàn chúng ta mỗi ngày đẹp hơn, mỗi ngày thánh hơn, như xác quyết của Thánh Phaolô trong Bài đọc 2: “đã tự hiến để cứu chuộc chúng ta cho thoát khỏi mọi điều bất chính, và để thanh luyện chúng ta khiến chúng ta thành dân riêng của Người, một dân hăng say làm việc thiện”. Đặc biệt, chút nữa đây, chúng ta tiến lên để được nhận lãnh Mình Thánh Chúa. Đây không phải chỉ là “quà tặng Giáng Sinh” trong muôn vạn gói quà, mà chính là “chiếc hộp vàng đựng nụ hôn chúc phúc của Chúa Hài Nhi Giêsu”; nụ hôn của niềm vui và an bình, của tin yêu và hạnh phúc hôm nay để dẫn dắt chúng ta đi trót cuộc hành trình dương thế để nhận được nụ hôn của Ba Ngôi Thiên Chúa trong hạnh phúc vĩnh hằng. Trong mùa Giáng Sinh này hay mãi mãi trên mọi nẻo đường cuộc sống, xin đừng một ai đánh mất hay coi thường “nụ hôn tình yêu nồng nàn” của Thiên Chúa. Và như thế, Giáng Sinh không bao giờ đi qua, Chúa không bao giờ vắng mặt. Bởi mãi mãi “Một hài nhi đã sinh ra cho chúng ta và một Người Con đã được ban tặng cho chúng ta”.

Trương Đình Hiền