Cảm nhận đức tin, Cảm nhận lẽ nhân sinh, Thơ - Nhạc

MAI, SAO EM NỞ VỘI…

(Dâng tặng hương hồn cha Giuse Trần Ngọc Thanh OP, bị sát hại vào ngày chuẩn bị đón tết)

Cuối vườn mong chỉ riêng em,

Sắc vàng mang lại êm đềm bến xuân.

Chắt chiu tháng lại qua tuần,

Gọt cành tỉa lá đất nhuần sương sa…

Chỉ mong tháng Chạp trăng tà,

Khi con én vội trời xa chợt về.

Khi mùa đông bỏ cơn mê,

Nắng vàng nhuộm lúa đường quê xanh đòng…

Khi nghe rạo rực trong lòng,

Hương xuân ngập lối làng trong xóm ngoài.

Mong em thấp thỏm từng ngày,

Sáng chong hóng nụ chiều loay hoay tìm…

Tết nầy “ông phúc” vào thêm,

“Thằng bần” tống cổ êm đềm vườn xuân…

Sáng nay chưng hửng bâng khuâng,

Cuối vườn vàng rực mai xuân nở rồi !

Lác đác cành, rải rác rơi,

Mai ơi sao “nở vội” phơi xác vàng ?

Vắng em đời hết xuân sang,

Vườn ta trơ trọi điêu tàn chiều đông !

Sơn Ca Linh (28 tháng Chạp Tân Sửu)