Chia sẻ Lời Chúa, Tài liệu Phụng Vụ

NHỮNG NGƯỜI TUẦN CANH MÙA XUÂN

Bài giảng Lễ Minh Niên – Mồng Một Tết Canh Tý – 2020

Trước hết, trong buổi sáng tinh mơ của ngày Đầu Năm Mới, năm (Canh Tý, 2020), xin được kính chúc (Cha sở, cha phó, quý cha đồng tế, tu sĩ-chủng sinh, quý chức trong HĐMV, quý ban ngành đoàn thể…), cùng toàn thể ÔBACE, đặc biệt các Vị cao niên, các bạn trẻ, các em thiếu nhi và những người ngheo đơn bệnh tật, một Năm Mới đầy tràn bình an và hạnh phúc, một Xuân Mới chan hòa niềm vui và ân lộc của Thiên Chúa. (Cho một tràng pháo tay).

            Tuy nhiên, tâm tình và thái độ đức tin đầu tiên của cộng đoàn chúng ta trong giờ phút linh thiêng Năm Mới nầy phải hướng về Thiên Chúa: Chúng ta hiệp lời Tạ Ơn và dâng Năm Mới cho Thiên Chúa để xin Ngài ban phúc lành bình an và muôn điều tốt lành cho thế giới, cho Hội Thánh, cho Đất Nước quê hương Việt Nam, cho mọi gia đình và tất cả chúng ta.

            Mùa Xuân năm nay lại về trong bối cảnh Giáo Hội Việt Nam đang hướng về giới trẻ, một thành phần quan trọng, nếu không nói là chủ đạo, đang là “hiện tại và tương lai” của Giáo Hội, là dấu chỉ của một Hội Thánh luôn trẻ trung, một Hội Thánh luôn là Mùa Xuân Mới cho toàn thể con người…

Trong ý nghĩa đó, thánh lễ Minh Niên nầy sẽ là món quà quý giá nhất chúng ta dâng lên để “mừng tuổi Chúa”, và là lời chúc tốt đẹp nhất chúng ta dành cho nhau.

Giờ đây, chúng ta thử dừng lại để cùng lắng nghe sứ điệp Lời Chúa muốn trao gởi đến mọi người chúng ta trong giây phút minh niên đầy thánh thiêng và ý nghĩa nầy.

Ý nghĩa đầu tiên mà chúng ta có thể đọc thấy trong sứ điệp Lời Chúa hôm nay đó chính là MÙA XUÂN HY VỌNG.

Vâng, nếu mùa Xuân là mùa của một bắt đầu mới trong chu kỳ năm với vòng quay miên viễn 4 mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông, thì hôm nay, ngày đầu xuân, điểm khởi đầu mới tinh của cuộc hành trình không phải chỉ dành cho vũ trụ thiên nhiên đất trời, mà cho chính vòng đời của mọi kiếp nhân sinh.

Trong viễn tượng đức tin, mùa xuân của không gian hay thời gian, điểm khởi đầu của một chu kỳ, không phải là sự sắp xếp ngẫu nhiên của một quán tính vô hồn máy móc, mà chính là một công trình sáng tạo của một Thiên Chúa tình yêu.

Bài đọc 1, trích đoạn sách Sáng Thế đã xác định chân lý nầy: “Thiên Chúa còn phán: “Hãy có những vật sáng trên vòm trời và hãy phân chia ngày và đêm, và trở thành dấu chỉ thời gian, ngày và năm tháng, để soi sáng trên vòm trời và giãi sáng mặt đất….Thiên Chúa thấy tốt đẹp”.

Dưới ánh sáng của Lời Chúa, quả thật, chúng ta, những người Kitô hữu, đón nhận mùa xuân, đi vào mùa xuân và bắt đầu mùa xuân của cuộc đời trong tin yêu và hy vọng, trong ánh nhìn đầy lạc quan hướng về phía trước, trong tin tưởng phó thác mọi bước đường hướng đến tương lai. Vâng cuộc đời của người Kitô hữu chính là một “Mùa Xuân đầy tin yêu hy vọng”.

Bởi vì, nếu không xác tín đủ vào chân lý sáng tạo nền tảng nầy, chúng ta có thể một lúc nào đó rơi vào chán nản thất vọng, biến cuộc sống trở nên vô nghĩa, biến thời gian, năm tháng, ngày giờ…trở nên sầu oán, thất vọng, cuộc đời chỉ còn là một mùa xuân chết…như tiếng than u uất của một anh chàng hay cô nàng thất tình trong bài thơ MÙA XUÂN CÔ ĐƠN của tác giả Băng Băng:

Lại một mùa Xuân… chết vội vàng

Để hồn cô độc… bước lang thang

Để nghe nước mắt trong lần dõi…

Để biết… tình tôi… cũng úa vàng!         

Từ MÙA XUÂN HY VỌNG đó, Lời Chúa dẫn chúng ta tới chính trọng tâm của sứ điệp phụng vụ Minh Niên hôm nay: MÙA XUÂN TÍN THÁC.

            Trích đoạn Tin mừng Matthêô mà chúng ta vừa nghe đề nghị chúng ta cần có một tâm hồn trông cậy phó thác nơi bàn tay quan phòng của Thiên Chúa.

“Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đóa hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin?”

Đây chính là kim chỉ nam cho ngày Đầu Năm để chúng ta biết đặt toàn bộ cuộc sống trong bàn tay và kế hoạch yêu thương của Cha chúng ta, Đấng không ngừng chăm sóc từng con chim sẻ nhỏ bé trên cây, từng bông hoa huệ vô danh tầm thường ngoài đồng nội.

Chân lý nầy quả thật cần thiết cho thế giới hôm nay, xã hội Việt Nam bây giờ, một xã hội mà chiến tranh, bạo lực, hận thù, bất an…đang rình rập từng ngày, khắp nơi…như cái chết đầy uẩn khúc đau thương của cụ Lê Văn Kình và một số người khác trong cuộc trấn áp hôm 9.01 tại thôn Hoành, xã Đồng Tâm gần Hà Nội; hay cuộc xả súng giết người vì tình ở Lạng Sơn rồi tự tử của Lê Văn Sắn….Đó là chưa kể bao nhiêu bất an và đe dọa khác từ quán ăn tới bệnh viện, từ đường phố trường học…, đâu đâu cũng thấp thoáng “bóng đen dị hợm của tai nạn, chất độc, bạo lực, giả dối, vô cảm, thiếu trách nhiệm, ích kỷ…”

Nhưng hôm nay Lời Chúa bảo chúng ta hãy vững tin, hãy trông cậy, hãy phó thác. Và Thánh Thánh Phaolô trong trích đoạn thư gởi giáo đoàn Philipphê còn nêu bật cách thế thể hiện niềm trông cậy phó thác nầy bằng những hành động cụ thể:

“những gì là chân thật, cao quý, những gì là chính trực tinh tuyền, những gì là đáng mến và đem lại danh thơm tiếng tốt, những gì là đức hạnh đáng khen, thì xin anh em hãy để ý” (Bđ 2).

Người Kitô hữu chúng ta thật là may mắn. Trong thân phận của kiếp người, trong cuộc lữ hành trên dương thế, trải qua muôn cuộc bể dâu, ai lại không phải đối diện, phải kinh qua những biến cố đau thương, những nỗi buồn cay đắng. Tuy nhiên, chúng ta có ánh sáng của Lời Chúa và chúng ta được chính Đấng Phục Sinh luôn tới gần và đồng hành, như câu chuyện trên đường Emmau mà Đức Thánh Cha Phanxicô đã long trọng nhắc lại trong Tông sắc “Aperuit Illis” (Ngài đã mở trí cho họ), khi ngài chính thức thiết lập Chúa Nhật thứ 3 thường niên là “Chúa Nhật Lời Chúa”:

“Vậy Người mở trí cho họ hiểu về Kinh Thánh” (Lc 24, 25). Đó là một trong những cử chỉ đã được Chúa phục sinh hoàn thành, trước khi Người lên trời. Người đã hiện ra cho các môn đệ khi các ngài tụ họp ở cùng một nơi, Người bẻ bánh với các ngài và mở lòng các ngài hiểu về Kinh Thánh. Với những con người hoảng sợ và thất vọng này, Người tỏ cho thấy ý nghĩa của mầu nhiệm phục sinh: nghĩa là, theo dự phóng ngàn đời của Chúa Cha, Chúa Giê-su phải chịu đau khổ và phục sinh từ cõi chết để ban tặng sự hoán cải và tha thứ tội lỗi (cf. Lc 24, 26.46-47) và hứa ban Thánh Thần, Đấng sẽ ban cho các ngài sức mạnh để trở nên nhân chứng về Mầu Nhiệm cứu rỗi này” (cf. Lc 24, 49). (AI số 1).

Năm nay, năm CANH TÝ 2020. Hai con số “20” liên tiếp nhau nói lên một sự tròn đầy viên mãn.

Riêng chữ “CANH”, làm chúng ta nhớ lại lời tiên tri Isaia: “Hỡi Giêrusalem, trên tường thành ngươi, Ta đã đặt nhiều người tỉnh thức canh gác, suốt ngày đêm, họ không bao giờ nín lặng” (Is 62,6)… “Họ lên tiếng và tất cả đồng thanh reo hò hân hoan, vì họ thấy tận mắt Chúa Giavê trở lại Xion” (Is 52,8). Như vậy, ước gì trong năm cầm tinh Con chuột Canh Tý nầy, mọi thành phần dân Chúa chúng ta sẽ luôn luôn là “người lính gác trên tường thành giáo phận, giáo xứ…, những “người tuần canh của mùa xuân”, để tất cả Dân Chúa trong Năm đầu tiên cử hành Chúa Nhật Lời Chúa nầy, được “đồng thanh reo hò hân hoan”, vì cảm nhận thật sự “Chúa đang trở về”, Chúa đang trở về mang theo những “con chuột vàng ân sủng” để “chúng ta được sống và sống phong phú”, để cuộc đời luôn mãi là mùa xuân.

Và như thế, sứ điệp phụng vụ của Ngày Đầu Xuân hôm nay đã gợi lên nơi tâm hồn mỗi người chúng ta không chỉ là niềm TIN YÊU-HY VỌNG, TRÔNG CẬY-PHÓ THÁC, mà còn mang theo những niềm vui thật sâu lắng, những ước nguyện thật tuyệt vời. Ước mong cho một thế giới nhận biết Thiên Chúa như nước tràn ngập đại dương, ước nguyện cho một đất nước yên bình hạnh phúc, mọi người biết yêu thương nhau. Chúng ta cũng có thể tóm kết và đặt tất cả những ý nghĩa đó trong chính những lời của  bài đáp vịnh ca – Thánh vịnh 89 mà ca đoàn đã tấu lên: “Xin dạy chúng tôi biết đếm ngày giờ, để chúng tôi luyện được lòng trí khôn ngoan. ..Xin cho chúng tôi sớm được no phỉ ân tình của Chúa, để chúng tôi mừng rỡ hân hoan trọn đời sống chúng tôi”. Amen.

 

Trương Đình Hiền