Cảm nhận đức tin, Thơ - Nhạc

THÁNG NĂM VÀ CHÙM THƠ DÂNG KÍNH MẸ

Để góp thêm những “cành hoa thiêng liêng” cho “Tháng Năm dâng kính Mẹ Maria”, xin giới thiệu “chùm thơ dâng kính Mẹ” của Sơn Ca Linh.

1. MẸ VÀ NHỮNG CHIỀU THÁNG 5

 

Tháng 5 mỗi độ trôi về,

Hoàng hôn tòa Mẹ bốn bề đầy hoa !

Lời kinh hòa lẫn tiếng ca,

Khói hương trầm mặc bao la đất trời.

A-ve dịu vợi vang lời,

Kính mừng Đức Mẹ trọn đời đồng trinh.

Mỗi trái tim, một khối tình,

Mang lời kinh nhỏ thiên đình bay cao.

Trần gian trút hết xuyến xao,

Hoàng hôn bên Mẹ trời cao bỗng gần.

Ngàn hoa đượm sắc Thiên ân,

Hương kinh tỏa khắp xa gần trời mây.

Tháng năm còn lại chút nầy,

Lung linh thân nến vơi đầy xin vâng !

 

Sơn Ca Linh (Tháng 5/2017)

 

2. ĐOẢN THƠ DÂNG MẸ

 

  1. Dâng nến :

Mẹ ơi,
Cho dẫu biết mùa Đông buồn đang đến,
Nắng tắt rồi và mưa lạnh, đêm giăng.
Giáo xứ con nhiều trăn trở băn khoăn,
và mong ước có thêm nhiều ngọn nến.
Dâng về Mẹ, những tâm tình yêu mến,
Như ngọn nến hồng ấm áp lung linh.
Thương chúng con, xin Mẹ hãy thương tình,
Tay đỡ tay nâng, xin đừng quên Mẹ nhé !

 

  1. Dâng hoa.

Mẹ ơi,
Cho dẫu biết mùa Thu đang héo hắt,
Giáo xứ con toàn hoa dại bụi bờ !
Ít sắc không hương lạc lõng bơ vơ,
Là tất cả những phận đời nhỏ bé.
Nhưng Mẹ ơi, vẫn là con của Mẹ,
Cánh hoa đong đầy tình mến thiết tha,
Mang sắc hương màu sám hối chan hòa,
Mẹ nhận đi, để con mừng, Mẹ nhé !.

 

  1. Dâng chuỗi hạt Mân Côi :

Mẹ ơi,
Cho dẫu biết tháng ngày qua lặng lẽ,
Hết Vui lại Mừng, qua Sáng lại Thương !
Chuỗi hạt Mân Côi khúc nhạc thiên đường,
100 năm trước, làng Fatima vẫy gọi.
Dâng lên Mẹ từng hạt kinh sám hối,
Những “tràng Mân Côi” kết nối tin yêu.
Nước mắt mồ hôi, sướng khổ dập dìu,
Giáo xứ con đây, xin đừng quên, Mẹ nhé !

 

Sơn Ca Linh (Cuối tháng Mân Côi 2017)

 

3. MẸ VÀ CHUYỆN KỂ TRĂM NĂM

(Nhân ngày Mother’s Day và Kỷ niệm 100 năm Mẹ Fatima 1917 – 13/5 – 2017)

 

Hạ về nhớ chuyện “trăm năm”[1],

Bóng xưa Mẹ đứng âm thầm xa xôi.

Đường quê heo hút lưng đồi,

Mây treo nắng bạc bóng sồi chênh vênh.

Đồi Cova sáng mông mênh,

Mục đồng mấy bé nhìn lên sững sờ[2]…!

Trong tà áo trắng nên thơ,

Mẹ âu yếm gọi Mẹ chờ lời kinh.

Nguyện cho đời hết chiến chinh,

Mân Côi chuỗi ngọc hòa bình đến mau.

Ăn năn cải thiện nguyện cầu,

Trái tim của Mẹ cùng nhau tôn sùng.[3]

Trên trời Mẹ vẫn thủy chung,

Đồng hành mỗi bước khốn cùng trần ai.

Trăm năm chuyện vẫn nối dài,

Fa-ti-ma đó nhớ hoài ngàn sau !

“Ngày của Mẹ” có chi đâu,

Cho con dâng một kinh cầu “A-Ve”.

 

Sơn Ca Linh (Mother’s Day 14/5/2017)

 

4. MẸ ĐẾN NHÉ, TIỆN ĐƯỜNG, CON MÃI ĐỢI !

(Một chút cảm nhận ngày lễ Mẹ Về Trời và Tin Mừng Lc 1,39-56 : Thăm viếng)

 

Mẹ ơi !

Con vừa thấy dáng Mẹ băng qua,

Mà bước chân như là đang “vội vã” ?

 

Cũng phải thôi, vì con đường xa quá,

Tận trên quê bắc xuôi về núi nam.

Thân gái dặm trường, nắng gió miên man,

Chỉ với túi hành trang : niềm vui chia sẻ !

 

Nhà con ở sát nhà cô I-sa-ve, đó Mẹ !

Tiện đường mà, xin Mẹ ghé đến thăm.

Rồi con sẽ đưa Mẹ qua nhiều địa chỉ xa xăm.

Để Mẹ sẻ chia niềm vui ơn cứu độ !

 

Nhiều lắm Mẹ ơi ! Còn biết bao nhiêu căn hộ,

Quanh năm suốt tháng đóng cửa cài then,

Chẳng bạn bè chẳng quyến thuộc, thân quen,

Ôm nỗi đau của khổ nghèo, cô đơn tăm tối !

 

Mái nhà kia,

con cái đi hoang xa đường lạc lối,

Vợ chồng đang tính chuyện đường ai nấy đi.

Ở xóm bên kia, 3 mẹ con vừa mới mất tức thì,

Bị xe tông trên đường thăm chồng đang nằm viện !

 

Mẹ chắc phải ghé thăm

khu nhà trọ công nhân bên kia đường tai tiếng,

Nhiều cô gái chẳng nhận được chút tình yêu,

Buông thả cuộc đời nắng sớm mưa chiều,

Tương lai chỉ có một nỗi buồn lai láng !

 

Ở xóm dưới kia có ông già mù cùng đôi chân nạng,

Nghe đâu là chiến sĩ của một thời lửa đạn điêu linh.

Bên này đường có đôi vợ chồng trẻ và em bé mới sinh,

Mà khổ quá, cả hai đang trong thời thất nghiệp !

 

Còn nữa Mẹ ơi, biết bao nhiêu mảnh đời oan nghiệt,

Bạo lực gia đình, tan nát rẽ chia,

Góa bụa, mồ côi, nước mắt đầm đìa…

Bóng tối dâng tràn, nụ cười xa vắng !

 

Mẹ đến đi, xin thêm một lần thăm viếng,

Quà tặng từ trời, Magnificat trao ban.

Tình yêu thương, ơn cứu độ tuôn tràn.

Mẹ đến nhé, tiện đường mà, con mãi đợi !

 

Sơn Ca Linh – Mẹ Về Trời 2017

 

5. TRÀNG MÂN CÔI CỦA MẸ TÔI

(Ghi nhớ ngày mẹ lần tràng hạt cuối cùng trước khi bị tai biến hôm Mồng hai Tết Mậu Tuất 2018)

 

“Mẹ ơi con đã già rồi,

Con ngồi ngớ ngẩn nhớ căn nhà xưa…” (Nhạc Trần Tiến)

 

Tuổi già trái chín đong đưa,

Mỗi cơn gió nhẹ cũng thừa lắng lo.

Một đời mòn mỏi thân cò,

Đường xa héo hắt chuyến đò thời gian.

Mỗi hạt kinh, mỗi gian nan,

Tràng Mân Côi đó mẹ van mẹ cầu.

Sáng hừng đông, tối đêm thâu,

Lời xưa rõ tiếng giờ câu nhạt nhoà.

Mẹ mang tràng chuỗi ngọc ngà,

Mẹ thương, mẹ kính Maria Mẹ hiền.

Căn nhà mãi thật bình yên,

Âm vang tiếng mẹ diệu hiền lời kinh.

Đường trần cho dẫu lênh đênh,

Tràng Mân Côi mẹ con quên bao giờ.

 

Sơn Ca Linh (Tháng Mân Côi 2018)

 

6. BƯỚC MẸ NGHÌN NĂM IN DẤU

(Tặng những ai lặp lại lời cam kết thánh hiến hôm nay : Lễ Mẹ Dâng Mình – 21.11)

 

Ôi, Mẹ thật là may mắn,

Tuổi đời vừa chớm lên ba,

Đã được đi về Đền Thánh,

Dâng mình thánh hiến cho Cha.

 

Mẹ có song thân thánh đức,

Tổ phụ Gioa-kim Anna,

Thuộc dòng tuyển dân Giao ước,

Nghìn năm thắm đượm Lời Cha.

 

Lớn lên giữa Đền thánh Chúa,

Mẹ thường xuyên gặp Chúa Trời.

Lao động, nguyện cầu, ca múa…

Mẹ tìm Thánh ý mọi nơi.

 

Cuổi nẻo chân trời cứu độ,

Hừng Đông Mẹ đã lên rồi.

Trắng đêm ngọn đèn vẫn tỏ,

Sẵn sàng Mẹ đón Tin Vui.

 

Bước Mẹ nghìn năm in dấu,

Cho ai chọn “nẻo dâng mình”.

“Bến Chúa” thuyền ai ghé đậu,

Trọn lời khấn nhỏ hy sinh.

 

Bên cạnh đời con Mẹ nhé,

Mỗi ngày từng bước đi lên.

Cầm tay dắt dìu nhỏ nhẹ,

Đời con dệt “khúc lên đền”.

 

Sơn ca Linh (21/11/2017)

 

 

[1] Năm nay (2017) Giáo Hội mừng kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ hiện ra tại Fatima (Bồ Đào Nha) : 1917 – 2017

[2] Đức Mẹ hiện ra lần đầu tiên với ba em bé chăn cừu : Lucia, Phanxicô và Giacinta vào trưa ngày 13/5/1917 tại ngọn đồi Cova Iria thuộc giáo xứ Fatima nước Bồ Đào Nha

[3] Sứ điệp của Đức Mẹ Fatima đó là : Ăn năn cải thiện đời sống, siêng năng lần hạt Mân Côi và tôn sùng Trái Tim Mẹ.