Cảm nhận đức tin, Chia sẻ Lời Chúa

XIN CHO CON ĐƯỢC QUỲ XUỐNG Ở ĐÂY

(Cầu nguyện trên trang Tin Mừng Lc 10, 38-42)

Lạy Chúa !

Xin cho con tin rằng : giờ nầy đang có Chúa,

ở đây, bên con, rất gần con ;

và dành cho con điều quý nhất : Tình Yêu !

Xin Chúa cũng cho con hiểu rằng :

Con đến đây, có mặt trong giây phút nầy,

là để gặp gỡ Chúa,

và dành cho Chúa điều quý nhất của đời con.

 

Nhưng Chúa ơi !

Điều quý nhất của con, biết nói thế nào đây !

Có phải :

Một niềm vui con vừa nhận lãnh ?

Một cơn bệnh con mới vượt qua ?

Một mối lợi con vừa thâu tóm ?

Một mối tình con được đong đầy ?…

 

Nhưng nếu chỉ có vậy,

Thì làm sao gọi tên là quý giá nhất đời !

Vì hình như những thực tại mà con thường có đó,

Lại kéo lôi con quay lưng xa cách Chúa mà thôi !

 

Như vậy, con còn có chi đâu,

Để hôm nay mang về làm quà dâng cho Chúa ?

 

Không lẽ con dâng :

Một cái tôi nghèo hèn trơ trọi ?

Một tâm hồn lạc lõng bơ vơ ?

Một trái tim dại khờ chai đá ?

Một niềm tin héo hắt phai nhòa ?

 

Vâng Chúa ơi !

Trước mặt Chúa giờ nầy con chỉ có bấy nhiêu thôi,

cái trọn vẹn, cái sâu xa nhất, cái tôi,

một ngôi vị, một thằng người, một cuộc đời đang sống !

 

Quà tặng như thế, con e rằng Chúa sẽ buồn lắm !

Vì khi cho con,

Chúa đã cho cả một mối tình thâm sâu trọn vẹn,

Một Ngôi Vị thánh thiện tuyệt đối quyền năng,

Một cuộc đời không gợn chút mây đen,

Một trái tim thanh khiết, dịu dàng, khoan dung, quảng đại…

 

Khi nhập thể làm người,

Chúa đến với con không một lần so đo tính toán.

Khi ở giữa loài người,

Chúa chấp nhận phận nghèo

bằng nước mắt mồ hôi của bàn tay thợ mộc.

Không tị hiềm, chằng khinh miệt,

Chúa lang thang đói mệt đi truyền giảng Tin Vui.

 

Chúa đã tìm con bằng ánh mắt nhân từ,

Chúa đãchờ con trở về bằng đôi tay rộng mở…

Và trên đồi cao hoàng hôn loang máu,

Tấm thân rách nát, trơ trụi thảm thương,

Muôn nổi đoạn trường,

Tình yêu : quà tặng cuối cùng Ngài cho con tất cả !

 

Và bây giờ, Lạy Chúa !

Con còn tìm đâu xa, con cần gì nhớ lại,

Cón cần chi phải suy nghĩ đợi chờ,

Vì chính Chúa đang đích thân hiện diện bây giờ,

Một Tám Bánh đơn, nhưng là tất cả.

Tất cả Mình và Máu.

Tất cả yêu thương, một tình yêu cho đến tận cùng !

 

Thì ra giờ nầy con chợt hiểu :

Chúa cho con nhiều quá vì Chúa chính là Tình Yêu.

Trong khi con trơ trọi nghèo nàn chẳng có chi,

Vì con chỉ là loài tạo vật hư hèn tro bụi.

 

Nhưng con vẫn tin rằng :

Không vì thế mà Chúa lại đòi con,

Phải dâng cho Chúa

Thật nhiều lời kinh, thật nhiều công nghiệp,

Thật nhiều cơm bánh gạo tiền, ăn chay, bố thí…

Nhiều giọt mồ hôi tông đồ, phục vụ,

Nhiều tháng, nhiều ngày bác ái hy sinh…

 

Lạy Chúa, vì đã hơn một lần con chợt lắng nghe :

“Matta, Matta ơi, con đa đoan lắm chuyện làm chi,

Chỉ một chuyện, một chuyện cần nhỏ thôi, nhưng là tất cả…”

 

Vâng chuyện nhỏ đó muôn nơi và muôn thuở

Chính là đây : ngồi xuống, yên lặng, lắng nghe.

Là hiệp thông, gặp gỡ thân tình,

Là hoán cải trở về trong tin yêu mặn nồng tha thiết,

Là hội ngộ mừng vui giã từ xa xôi cách biệt,

Là hàn huyên tình tự trong thân mật yêu thương…

 

Lạy Chúa hôm nay, nếu Chúa chỉ đòi con,

Mang cho Chúa những món quà như thế,

Thì con đây,

Xin cho con được quỳ xuống

ở đây, trong giây phút nầy, trước mặt Chúa !

 

Sơn Ca Linh