Nhân dịp đó, cha đã chọn bốn từ chính yếu: nỗi đau, lòng biết ơn, sự khích lệ và khen ngợi, như là cách để cảm ơn các linh mục và hỗ trợ sứ vụ của họ. Tôi tin vào Ngày thế giới cầu nguyện cho ơn gọi lần thứ 57 này, những lời đó có thể được gửi đến toàn thể dân Chúa. Đó là những lời nhằm phản ánh lại bối cảnh đoạn Tin Mừng kể cho chúng ta kinh nghiệm đáng chú ý về Chúa Giêsu và thánh Phêrô trong một đêm giông bão tại biển hồ Galilê (Mt 14,22-33).
Tháng: Tháng Tư 2020
GIỚI TRẺ CÔNG GIÁO VIỆT NAM – MỘT GÓC NHÌN
Đức Thánh Cha Phanxicô nhận xét: “Người trẻ cảm thấy có một khoảng cách vời vợi giữa những gì họ được học và thế giới họ đang sống. Những gì họ được dạy về các giá trị tôn giáo và luân lý không hề chuẩn bị cho họ khả năng chống đỡ trước một thế giới chế nhạo các giá trị ấy, họ cũng không học được cách cầu nguyện và thực hành đức tin khả dĩ đứng vững giữa nhịp sống vội vã của xã hội” (Tông huấn Chúa Kitô đang sống, số 221).
NHỮNG NGƯỜI LỮ HÀNH KHÔNG CÔ ĐỘC
Trong một thế giới có quá nhiều những “thần tượng giả”, những “bạn đồng hành không ra gì”, những ý thức hệ lầm lạc và giả dối…chúng ta cần luôn tỉnh thức và cầu nguyện không ngừng như hai môn đệ Emmau khi xưa, với người “bạn đồng hành duy nhất đáng tin”- Đức Kitô phục sinh: “Xin Thầy ở lại với chúng tôi vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn”; và cùng cầu xin cho cho mọi người trên thế giới, nhất là những kẻ đang bước đi trong buồn phiền cô độc, được tìm thấy “Người bạn đồng hành đích thực là chính Đức Kitô Phục Sinh”, để cuộc sống của họ không là một “cuộc lữ hành cô độc” mà là một cuộc tiến bước trong hoan vui và đầy hy vọng. Amen.
GÁNH RAU VÀ VỐN LIẾNG CỦA MẸ
Nhà mình hôm nay vừa hết gạo,
Mẹ gom sau vườn chút rau quê,
Dẫu biết “cách ly” đành xuống phố,
Có thể chiều nay mẹ không về !
NỐT NHẠC TRẦM ẨN KHUẤT
“Tiếng Rao Việt Nam”,
Những nốt nhạc trầm trải những nghìn năm bão bùng giông tố,
Vẫn vang lên,
Qua xóm, qua thôn, qua muôn vạn góc phố con đường.
Qua nắng hạ, mưa đông, qua sáng sớm, đêm trường…
Âm thanh huyền thoại,
Của những “nhạc sĩ” buôn gánh bán bưng ẩn khuất,
Vâng, “Tiếng Rao”,
Những nốt trầm làm nên “bản đại hoà tấu đời kiệt tác” !
VÀI “MẸO NHỎ” ĐỂ GIẢNG ĐẠO !
Tiếp theo là những cớ để người ta không loan báo Tin Mừng: Không hợp thời, không đúng lúc, sợ nói sai, việc này không là việc của tôi,… Cuối cùng, viện cớ như vậy là tự ngăn cản mình chia sẻ đức tin, có thể đó là sai lầm lớn nhất của người Công giáo khi loan báo Tin Mừng.
CÙNG BƯỚC ĐI TRONG MÙA ĐẠI DỊCH
Trong vài tuần đầu tiên của đại dịch, sơ Anna Maria có thể ở trong bệnh viện với các bệnh nhân, an ủi và xoa dịu khi họ đang nằm chờ chết. Sơ kể: “Những đôi mắt nhìn chằm chằm vào tôi, nhưng gương mặt lại đang cố gắng tìm một tí không khí để sống. Tuy không thể nói, nhưng qua ánh nhìn, các bệnh nhân giúp tôi hiểu là tôi phải cầu nguyện cho họ và tôi hoàn toàn tin chắc rằng họ đã gặp gỡ tình yêu phụ tử của Thiên Chúa, Đấng đã hứa sẽ không bỏ rơi chúng ta.”
“SỨ GIẢ LÒNG THƯƠNG XÓT”
Thánh Nữ Faustina được mọi người khắp thế giới biết đến với tước hiệu “Tông Đồ và là Sứ Giả của Lòng Thương Xót Chúa”, một vị thánh được các nhà thần học kể vào số những nhà thần bí trổi vượt trong Giáo hội. Ngài được nhìn thấy Chúa Giêsu với 2 luồng ánh sáng chiếu giải từ Trái Tim Chúa.
MỘT CHỐN ĐỂ QUAY VỀ
Thôi thì cứ trở về cho dẫu cõi lòng còn tê tái,
“một chốn để quay về” ít ra, còn ấm bếp lửa anh em.
Mình ta ngoài kia, càng xa càng hoang lạnh bóng đêm,
Nghĩ “bước chân Giu-đa” mà rùng mình khiếp hải !
HONG LẠI NIỀM TIN TỪ “VẾT SẸO”
Cũng vậy, nếu trên “Thân Mình Hội Thánh” và trong nhân loại hôm nay, còn có biết bao nhiêu phận người mang hình ảnh của “Đức Kitô loang lổ vết sẹo” của đói nghèo, bị áp bức, bệnh tật, tù đày…đang cần được “chạm đến” với bàn tay của “Lòng Thương Xót”, thì cần thiết biết bao, những “tông đồ Tôma” luôn trở về “ở lại với anh em trong mái nhà Hội Thánh và hong lại niềm tin từ vết sẹo của Đấng đã chết và sống lại vì yêu, “vết sẹo của Lòng Thương Xót”.
TỪ MÙA ĐẠI DỊCH NĂM ẤY
Nếu đúng như vậy thì bệnh tật và đau khổ là lời mời gọi sám hối và trở về với Chúa, lúc này Chúa đang kêu gọi chúng ta hoán cải như chưa bao giờ hoán cải. Hai thánh Francisco và Jacinta đang hướng dẫn chúng ta theo cách này.
NHỮNG “GIẤC MƠ ĐẸP” CHO AMAZON
Về tâm điểm của sứ điệp trong Tông Huấn, Đức Hồng Y cho hay: “Tựa đề của Tông Huấn là Querida Amazonia, Amazon Thân Yêu, và tâm điểm của nó là tình yêu của Đức Giáo Hoàng dành cho Amazon và các hậu quả của tình yêu đó: sự đảo ngược cách suy nghĩ thông thường về mối tương quan giữa giàu và nghèo, giữa phát triển và quyền giá hộ, giữa việc bảo vệ gốc rễ văn hóa và việc cởi mở đối với người khác. Đức Giáo Hoàng mô tả cho chúng ta ‘các cộng hưởng’ mà diễn trình đồng nghị vốn gợi ra nơi ngài. Ngài làm như vậy dưới hình thức bốn ‘giấc mơ vĩ đại’.
THẾ GIAN GHÉT ANH EM
Đức Hồng y cũng cho biết ngài nghĩ là có thể có sự thiên vị chống Công giáo trong quyết định buộc tội ngài; và quyết định của các thẩm phán tại Tòa Phúc thẩm của Victoria củng cố điều ngài nghĩ, bất chấp bằng chứng cuối cùng dẫn đến việc tuyên bố vô tội. Đức Hồng y nói: “Các cuộc chiến tranh văn hóa là thật. Có một nỗ lực có hệ thống để loại bỏ các nền tảng pháp lý của Do Thái – Kitô giáo về hôn nhân, sự sống, giới tính và tính dục.”
CHỈ CẦN MỘT CHÚT TÌNH THÔI
Xa xôi một chút phân kỳ,
Đủ cho tan nát nói gì tử vong.
Đóm lửa than, chút tình nồng,
Còn thương, còn gặp rực hồng Phục Sinh !
NGÀI VẪN HẸN CHỜ VÀ ĐANG ĐỨNG ĐỢI
Và ở cuối đường kia bây giờ,
Đức Kitô Phục Sinh vẫn hẹn chờ và đang đứng đợi.
Đợi anh, đợi chị, đợi mình,
Cùng Ngài gieo bước đăng trình “ra khơi”.
CHUYỆN KỂ TỪ NGÀY SABAT ĐÓ !
“Sau ngày Sa-bát” (Mt 28: 1), những người phụ nữ đã đến ngôi mộ. Tin Mừng của Đêm Thánh Vọng Phục sinh bắt đầu với ngày Sa-bát. Đó là ngày trong Tam Nhật Phục sinh mà chúng ta có xu hướng lơ là khi chúng ta háo hức chờ đợi cuộc vuợt qua từ thập giá của ngày Thứ Sáu tiến đến lời tung hô Alleluia của Chúa Nhật Phục Sinh. Tuy nhiên, năm nay, chúng ta đang trải nghiệm, hơn bao giờ hết, sự im lặng thật lớn lao của ngày Thứ Bảy Tuần Thánh. Chúng ta có thể tưởng tượng mình ở vị trí của những người phụ nữ vào ngày đó.
VIÊN NGỌC Ở TẬN CÙNG CHÉN ĐẮNG
Hãy vững tin,
Ngài đang có ở đây,
Tay trong tay, cùng nhịp bước trên mọi nẻo đường
Để lần nữa, kề môi, chung chia nhấp từng giọt đắng.
Để lần nữa,
Không phải một lần với tên trộm ngày xưa rồi thinh lặng.
Mà hôm nay, với chúng ta:
Sau khi uống cạn chén đắng nầy,
“Con sẽ ở trên thiên đàng với Ta” vĩnh viễn ! (Lc 23,43).