Vâng, hôm nay, Nghĩa Điền đã trở thành “Ruộng Nghĩa”, khi từ ngôi nhà mới sắp được cung hiến nầy, anh chị em sẽ được thường xuyên “thờ phượng Chúa, lắng nghe Lời Chúa và được nuôi dưỡng bằng các bí tích”, như Giáo Hội đã khẳng định trong chính Lời Nguyện Cung Hiến: “hôm nay dân tín hữu muốn cử hành nghi lễ trọng thể cung hiến ngôi nhà cầu nguyện nầy cho Chúa một cách vĩnh viễn, để nơi đây họ thờ phượng Chúa cách sốt sắng, lắng nghe Lời Chúa dạy bảo và được nuôi dưỡng bằng các bí tích”.
Tác giả: Trương Đình Hiền
ĐỜI NGƯỜI: ÂN BAN VÀ SỨ VỤ
Với lễ mừng Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả hôm nay, sứ điệp phụng vụ còn muốn khơi gợi lên trong chúng ta tâm tình yêu mến và nhiệt tâm nhiều hơn với sứ mệnh ngôn sứ theo con đường của Thánh Gioan tẩy Giả; đó là con đường dấn thân can đảm làm chứng cho Chúa Giêsu, cho chân lý cứu rỗi, cho sự thật của lề luật Thiên Chúa, dù phải trả giá đắt như Thánh Gioan, hy sinh chính mạng sống mình để Chúa được lớn lên như chính ngài đã xác quyết: “Đó là niềm vui của Thầy, niềm vui ấy bây giờ đã trọn vẹn. Người phải nổi bật lên, còn thầy phải lu mờ đi” (Ga 3,29-30).
THÁNH THỂ: ĐƯỜNG CAO TỐC ĐƯA TA VỀ TRỜI
Ước gì, đó cũng là quyết tâm, là lựa chọn của tất cả chúng ta, sau khi nhận lãnh lời chào chúc của linh mục chủ tế: Ite Missa est – Lễ xong, chúc anh chị em đi bình an. Hãy mang Thánh Thể lên đường và luôn xác tín như Thánh Acutis: Thánh Thể chính là đường cao tốc đưa ta về trời. Amen.
NHÀ THỜ, ĐIỂM ĐẾN CỦA MỌI NẺO ĐƯỜNG CUỘC SỐNG
Ước gì kể từ hôm nay, ngôi nhà thờ Sông Hinh được cung hiến nầysẽ là điểm đến thường xuyên, sẽ là nơi quy tụ đông đảo, sẽ là mái ấm thu hút mọi gia đình, sẽ là tiêu đích của mọi nẻo đường cuộc sống, như cách cảm nhận của một bà già Chính Thống Giáo bên Nga: Đường mà không dẫn đến nhà thờ thì đường để làm cái quái gì?.
VỀ THĂM ĐẤT MẸ
Ước gì, dư âm của cuộc “hành hương tháng sáu” sẽ còn vang vọng mãi trong tâm hồn các anh chị hội viên Legio Maria Qui Nhơn và nhất là, sẽ sinh hoa kết trái nơi công việc tông đồ và nhịp sống đức tin không những cho phong trào Legio Mariae mà cho toàn thể Giáo phận.
MÙA GẶT MỚI VÀ NGÔN NGỮ MỚI CHO THẾ GIỚI
Cùng với niềm xác tín đó chính là cuộc sống “hướng theo Thánh Thần mà tiến bước” (Gl 5,25) và không quên tha thiết nguyện cầu với Đấng luôn là vị “Khách trọ hiền lương”: “Lạy Chúa Thánh Thần xin hãy đến và xin canh tân bộ mặt trái đất”.
VỊ KHÁCH NÀO CHO EM ?
Và đêm hôm ấy,
Chợt trong em có “một dòng nước dạt dào tuôn đổ”,
Em nghe lòng mát rượi thanh thản một niềm vui.
Và em đã đứng lên,
Tìm lại con đường xưa, có tiếng chuông đưa !
Để nghe lại bài ca Kinh của một ngày “Lễ Trọng”.
NHỮNG KẺ GIÚP THẾ GIỚI “BIẾN HÌNH”
Và đó chính là lý do để hôm nay, cộng đoàn chúng ta vui mừng cùng với nữ tu Maria Mađalêna Nguyễn Thị Ngọc Yến dâng lời tạ ơn Chúa; vì việc “Khấn Trọn” của sr. không phải đơn thuần là một hành vi lựa chọn cam kết cá nhân nhưng chính là một hồng ân, sự can thiệp, chọn gọi lạ lùng của Thiên Chúa ngay “từ khi còn trong lòng mẹ” mà sách Huấn Ca trong Bài đọc 1 đã nhắc nhở rằng: “các ngươi hãy cầu nguyện cùng Thiên Chúa vũ trụ, Đấng đã thực thi những việc vĩ đại trên khắp địa cầu, đã làm cho đời sống chúng ta phấn khởi từ khi chúng ta còn trong lòng mẹ và đối xử với chúng ta theo lòng từ bi của Người”.
CUỘC THĂM VIẾNG MANG BA NIỀM VUI
Trong dòng chảy của lịch sử và cuộc sống nhân loại đã có không biết bao nhiêu cuộc viếng thăm diễn ra hằng ngày. Trong cuộc chiến Nga-Ukraina đang diễn ra khốc liệt, người ta bàn tán nhiều về các cuộc viếng thăm của các nguyên thủ quốc gia, các nhà chính trị… Tuy nhiên, máu vẫn đổ, chiến tranh vẫn tàn phá, hận thù vẫn tràn lan… Bởi vì, chưa có cuộc viếng thăm nào mang dáng đứng và tinh thần của cuộc viếng thăm của người thiếu phụ Maria hai ngàn năm trước.
ĐƯỜNG ĐI PHẢI ĐẾN
Hômnay, sứ điệp Thăng Thiên cũng đang ngỏ lời với mọi người chúng ta như thế: “Hỡi anh chị em, sao còn ngước mắt nhìn trời… thế giới còn bao nhiêu địa chỉ Giêrusalem, Giuđêa, Samaria… chưa được nghe giai điệu tuyệt vời của Tin Mừng Cứu Độ. Hãy lên đường, hãy chèo ra chỗ nước sâu và đừng sợ….Vì Chúa đang ở với chúng ta !”.
EM VÀ ĐÔI CÁNH BỒ CÂU DỊU HIỀN
Và, kể từ buổi bình minh hôm ấy,
Em bỗng ước mình mang đôi cánh “bồ câu” !
Để ngậm cành ô liu bay đi khắp năm châu,
Mang gió ấm, nắng tươi, mưa hiền…
Mang chút thương, chút bình yên… đến mọi miền thế giới !
TÌNH YÊU, LỜI VÀ THÁNH THẦN
Phải chăng Đức Kitô, vì sợ cái tôn giáo mà Ngài muốn canh tân và thiết lập đặt trên nền tảng của tình yêu sẽ bị biến chất trở thành một thứ tôn giáo của lề luật vụ hình thức, nên trước khi về với Chúa Cha để bàn giao sứ mệnh loan truyền ơn cứu độ cho Hội Thánh, cho các Tông Đồ, Ngài đã muốn nhấn mạnh cái cốt lõi của niềm tin đó chính là cuộc trở về hiệp thông với Thiên Chúa Ba Ngôi trong việc thực thi Lời: “Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ Lời Thầy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy”.
“GIÊRUSALEM MỚI” HAY “MARIUPOL HOANG TÀN”
Chính vì thế, không chỉ với Chúa Nhật hôm nay, mà mỗi ngày, mỗi phút giây, mỗi người Kitô hữu đích thực, nỗ lực không ngừng, cầu nguyện không ngơi, để tình yêu chiến thắng hận thù, để giới răn yêu thương được thể hiện và để mỗi người trên thế giới sớm nhận ra tất cả đều là anh em con cùng một Cha, Đấng Toàn Năng đang ngự trên trời; và là em của một Người Anh Cả Giêsu, Đấng Phục Sinh đang đồng hành dưới đất !
“ƠN KẺ DỮ” HAY “ƠN NGƯỜI LÀNH”
Chính vì thế, mỗi năm một lần, qua chân dung Đức Kitô Phục Sinh, Vị Mục tử nhân lành đang hiện diện cách sống động giữa lòng Dân Chúa (mà Chúa Nhật IV Phục Sinh đã chọn như một trọng tâm quy chiếu với một “tên gọi đặc thù”: CHÚA NHẬT CHÚA CHIÊN LÀNH), Hội Thánh gọi mời toàn Dân Công Giáo cầu nguyện cho ơn thiên triệu linh mục – tu sĩ, cầu nguyện cho có nhiều con người sẵn sàng đập bể bình dầu thơm cuộc đời để làm rực thêm mùi thơm cho căn nhà Giáo Hội (Tông Huấn Đời Thánh Hiến 104).
CHO MỘT NGƯỜI VỪA ĐỨNG LÊN
Như cánh “Hạc” bay về miền ánh sáng,
Như khách lữ hành vừa bỏ lại sân ga.
Để hôm nay anh mới thật về nhà,
Chỗ của anh muôn đời Ngài Giêsu dọn sẵn !
THUYỀN AI CÓ CHÚA
Đường tương lai dẫu mịt mờ,
Theo Thầy theo mãi tận “bờ bên kia” !
Mặc cuồng phong, dẫu chông gai…
Thuyền ai có Chúa, đời xây mộng vàng !
GIỌT THẮM NỞ TƯƠI ĐÓA HƯỜNG
Riêng với các anh em linh mục, cho dù mới chịu chức, hay 5 năm, 10, năm, 20, 30 năm… điều quan trọng không phải là con số, là thời gian ngắn hay dài, lâu hay mau, sướng hay khổ, buồn hay vui, làm ít hay nhiều, thành công hay thất bại…, mà điều quan trọng là “Chúa có đến không”, có Chúa đồng hành không, Chúa có “về” không !… Bởi vì, như Thánh Gioan ghi lại trong Tin Mừng: Chúa Giêsu đi trên mặt biển, tiến lại gần thuyền, họ hoảng sợ. Nhưng Người nói với họ: “Chính Thầy đây, đừng sợ”;
QUI NHƠN – THỊ NẠI TRONG CHIẾN LƯỢC VỆ QUỐC – PHẦN BA: THẾ THỜI PHẢI THẾ
Như vậy, chúng ta có thể kết luận rằng: người Việt Nam hôm nay hay thế hệ con cháu của những vị anh hùng như Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo, Quang Trung… vẫn luôn trân trọng và vận dụng đúng đắn, khôn ngoan vị trí địa chính trị tuyệt vời của giang sơn gấm vóc mà cha ông ta đã đổ bao nhiêu máu xương và nước mắt để giữ gìn và lưu lại; trong đó có Qui Nhơn – Thị Nại, một vị trí chiến lược quan trọng để chúng ta cùng tiếp nối công cuộc “kiến quốc và vệ quốc” trong thời đại hôm nay.