Vâng, niềm vui ơn cứu độ, niềm vui của Tin Mừng hay niềm vui làm đẹp lòng Thiên Chúa, làm mát lòng Mẹ Maria, đâu cần chi những điều to lớn, nhưng chỉ cần: một chuỗi Mân Côi, một giờ kinh tối, một Thánh lễ, một buổi đi công tác, một nghĩa cử yêu thương, tha thứ trong gia đình, một giúp đỡ, phục vụ đơn sơ nhỏ bé cho người xung quanh…; vâng, tất cả đều là những đóa hoa đồng nội đem chưng trước tòa Mẹ. Mẹ sẽ không bao giờ quên.
Tác giả: Trương Đình Hiền
THẬP GIÁ: NGỌN CỜ CHIẾN THẮNG VÀ TÌNH YÊU DỊU HIỀN
Và như thế, đề nghị xem ra “lạ thường” hay “lập dị” của Đức Kitô ngày nào mà Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay nhắc lại, luôn mang giá trị tích cực và cần thiết cho thế giới cho mỗi người chúng ta hôm nay: “Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được… Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.” (Lc 14,27).
CÂU CHUYỆN “BÀ GOÁ TÊN LIÊM”
Chính trong ánh sáng và niềm hy vọng mang chiều kích “hiệp hành” của Dân Chúa đó, sẽ không có ai trong “vòm trời Hội Thánh” cảm thấy mình chỉ là “một tinh cầu giá lạnh” hay “một vì sao trơ trọi cuối trời xa” (Trong bài thơ ‘Những Sợi Tơ lòng’ của cố thi sĩ Chế Lan Viên), mà luôn mãi sẽ là “những kẻ vất vả mang gánh nặng nề được yên nghỉ trong vòng tay Cha” (Mt 11,28); những kẻ mà chính Đấng Đã Bị đóng đinh chết trên thập giá và đã sống lại vinh quang đã từng xác quyết: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.” (Mt 11,25-26).
TRẦN GIAN MONG TIẾNG CHÀO CỦA MẸ
Ước gì trong ngày lễ hôm nay, mỗi người chúng ta đều nghe vang vọng trong lòng chính “lời chào của Mẹ”, lời chào đã mang lại niềm vui ngút ngàn cho nhà ông Giacaria, đầy Thánh Thần và niềm vui cho cõi lòng bà Êlisabeth và bào thai trong dạ…
TIẾNG CHÀO XƯA ĐI CÙNG NĂM THÁNG
Trần gian mong tiếng chào của Mẹ,
Để muôn mái ấm ngập niềm vui,
Để vạn sinh linh hòa khúc hát,
“Magnificat” rợp đất trời !
CUỐI ĐƯỜNG HẦM SẼ LÀ ÁNH SÁNG
Cộng đoàn chúng ta vừa được lắng nghe Lời Ngài, thì giờ đây hãy sốt sắng “nhìn thẳng vào Ngài”. Vì thật ra, Chúa Giêsu không ở đâu xa. Ngài đang ở đây, trong bàn Tiệc Thánh Thể nầy; và chút nữa đây, Ngài hiện diện trong Tấm Bánh đơn mà mỗi người chúng ta cùng đón lấy với lời tuyên tín đơn sơ “Amen” sau lời giới thiệu của linh mục cho rước lễ: “Mình Thánh Chúa Kitô”… Chúng ta tin rằng khi mang Thánh Thể Chúa trong tim và có Đức Kitô cùng đồng hành, con đường ngôn sứ của Hội Thánh, của mỗi ngườ chúng ta, như xác tín của Thánh Brandsma, “Cuối đường hầm sẽ là ánh sáng rực rỡ chiếu rọi cho đến muôn đời.”.
EM VÀ BÀI TÌNH CA CẢM TẠ
Bây giờ bỗng thấy mình bé dại,
Còn hơn, một đứa trẻ mới sinh.
Hay lửa Thánh Linh về choáng ngợp ?
Mà nôn nao nhịp bước đăng trình !
ĐỊA CHỈ CỦA “HỘ CHIẾU KITÔ HỮU”
Như vậy, cho dù đang đứng trước một thế giới đầy bấp bênh của dịch bệnh, chiến tranh, thiên tai, đói nghèo…, người Kitô hữu không được quyền nãn lòng, thất vọng, buông xuôi.. mà vẫn mỉm cười đón nhận cách thanh thản và đầy tràn tin yêu. Bởi, như lời của Đức nguyên Giáo Hoàng Bênêđictô XVI, tất cả những đám mây đen đó, tiêu cực đó, khổ đau hoạn nạn đó… chỉ là “khúc dạo đầu của niềm vui và hy vọng mà đức tin dẫn đến” đích điểm chính là “Nước Trời đã được dọn sẵn”.
ĐỪNG CỨNG LÒNG VỚI CÁI HƯ KHÔNG !
Đứng trước tiếng gọi mời của Lời Chúa, chúng ta cùng ước nguyện cho nhau, như lời ước của Thánh Vịnh Đáp ca mà chúng ta đã cùng hát lên: “Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: các bạn đừng cứng lòng”. Vâng, đừng cứng lòng vì những chuyện, những cái “hư không” nhưng sẵn sàng “cứng lòng” trong việc “làm giàu trước mặt Thiên Chúa”
NHỮNG MÁCTA VĨ ĐẠI GIỮA ĐỜI THƯỜNG
Những Mácta giữa đời thường đâu phải ai xa lạ,
Má, Chị Bốn, những con người cả một đời tất bật để cho đi,
Trong thế giới hôm nay, những người “thết đãi Chúa” đâu có thiếu gì !
Vâng, như Đức Phanxicô, “sát cửa nhà ta vẫn có bao vị thánh”.
ANH BA BÍCH
Nhân dịp kỷ niệm “Ngân Khánh Qua Đời” của ngài, chỉ biết ôn lại đôi nét đan thanh về cuộc đời của một vị mục tử mà tôi được vinh dự kế nhiệm ngài từ năm 1992, thay ngài làm cha sở Đồng Tre để ngài về coi sóc giáo xứ Mằng Lăng. Sau 17 năm cơ cực và bị nhiều áp lực ở vùng sơn cước, cứ tưởng những ngày tháng êm đềm tại Mằng Lăng sẽ cho ngài an khang trường thọ, như chính ngài đã từng bừng dậy lúc nửa đêm và tâm sự với thầy Đệ: “Sau 17 năm, đêm nay là đêm ngủ ngon nhất của tao”, nhưng ngài đã “lên đường theo lệnh triệu hồi của Chúa”, mà “điềm báo” hình như đã đến ngay trong bữa tiệc ngài mừng Ngân Khánh linh mục (72-97) khi nút chai sâm banh làm đứt cả những dây băng trang trí nơi nhà xứ Mằng Lăng !
THUYỀN TRƯỞNG LÀ BỐ CỦA TÔI
Thế nhưng, sứ điệp Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay lại không dừng lại ở khía cạnh “mang hơi hám tiêu cực” đó, mà là niềm hy vọng trước lòng bao dung của một Người Cha nhân lành đầy quyền năng khi con người biết mở lòng như lời khẳng định của Đức Kitô trong Tin Mừng Luca: “Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, ai gõ thì sẽ mở cho”.
MỘT TIẾNG GỌI, MỘT ĐỜI NGƯỜI
Thì ra chuyện của nàng Maria ấy,
Chuyện “bên mộ trống, nhắc tên nhau…”
Tiếng gọi bỗng dưng thành vĩnh cửu,
“Maria – Rápbuni” ! Tiếng gọi nhiệm mầu !
YÊN TÂM ! VÌ ĐÃ CHỌN PHẦN TỐT NHẤT
(Chúa Nhật 16 Thường niên năm C 2022) Sứ điệp Lời Chúa của Chúa Nhật 16 thường niên chu kỳ năm C, một cách nào đó, đang nhắc nhở chúng ta “tái khám phá những hành vi của lòng thương xót”, theo như lời của Đức Thánh Cha Phanxicô khuyên dạy trong Tông sắc Dung nhan lòng thương xót:…
HIỆP HÀNH: ÂN BAN MANG NIỀM HY VỌNG
Chính vì thế, toàn Dân Chúa tha thiết cầu nguyện để Hội Thánh, để mọi thành phần trong Giáo Hội, đón nhận dồi dào “ân ban hiệp hành”, ân ban được “đi chung trên con thuyền của thánh Phêrô”. Vì chưng “hiệp hành là con đường qua đó Hội Thánh có thể hoàn thành cách hiệu quả hơn sứ mạng loan báo Tin Mừng cho thế giới, như nắm men làm cho nước Thiên Chúa mau đến”
ĐỪNG SỢ “LẤM TAY” KHI CÚI XUỐNG RỬA CHÂN…
Là Ki-tô hữu, chúng ta hãy để Lời Chúa biến chúng ta thành khí cụ của tình yêu và biến chúng ta thành anh em của mọi người, nhất là của những ai đau khổ, bất hạnh. Và như thế, sứ điệp “trở thành người Samari nhân hậu”, hay bài học “nhận ra người anh em” quả thật, không có điểm dừng. Xin Thánh Thể Chúa Giêsu mà chúng ta sẽ mang theo sau khi tham dự “Bàn Tiệc Thánh” sẽ đồng hành với chúng ta trên mọi nẻo đường và đốt nóng trái tim chúng ta để luôn biết sẵn sàng thực thi “mệnh lệnh của chiều Thứ Năm”: “Hãy rửa chân cho nhau” (Ga 13,14). Nên nhớ, khi chấp nhận cúi xuống “rửa chân cho anh em” thì đừng sợ “bị lấm tay” !
CHỊ CÒN NỢ EM !
Và các em,
Những mầm xanh mang mộng đời diễm lệ,
Các em hỏi: “Chị có buồn không” ?
Buồn; vì chị mang bao món nợ lòng…
Chị nợ em,
Nợ nghĩa, nợ tình, nợ ân hồng của Chúa !
CUỘC ĐỜI LÀ LỜI CHÀO CHÚC BÌNH AN
Và như thế, cuộc sống của mỗi người Kitô hữu hay việc thực thi sứ mệnh truyền giáo luôn được khắc họa thành một lời chào chúc bình an; bình an trong ánh mắt, nụ cười; trong vui tươi sẻ chia phục vụ; trong lặng lẽ hy sinh, quên mình; trong thân tình gặp gỡ, hiệp thông…