Tác giả: Trương Đình Hiền
-
Thôi nhé, Anh bình an chuyến tàu về “viễn xứ”, Rồi chúng mình “ga cuối” sẽ gặp nhau. Khói hương thơm hoà lời kinh nhỏ nguyện cầu, Vẫn có nhau “nối linh thiêng vào đời”, anh nhé !
Read more
-
Và chắc chắn một điều : chỉ với con đường “mới mẻ của Tin Mừng” nầy mới mong đẩy lùi nền “văn hoá oán thù”, nền “văn mình sự chết”, như cách định nghĩ của Michel Quoist : “Hành động duy nhất có thể làm đứt đoạn dây chuyền bạo lực, đó là tha thứ…
Read more
-
Con đường Phêrô đã chọn, đã đi và đã đến, Vâng lệnh Thầy tới tận chỗ nước sâu Cũng lại đồi cao, bóng dáng nhạt màu ! Trên thánh giá ngược, giống như Thầy, Phêrô đã hát trọn bài ca hy tế…
Read more
-
Là xương, Nên cứ lủi thủi chịu thiệt thòi câm lặng, Bạo lực gia đình, bị đoạ đày, bị hiếp, bị giết, bất công… Mà hầu hết là nạn nhân của những thằng đàn ông, Những “tạo vật” được vinh dự “mang ảnh hình Thượng Đế”.
Read more