Vì thế, muôn nơi và muôn thuở, sứ điệp “Muối, Ánh Sáng” không bao giờ cũ và hết hợp thời đối với người Kitô hữu. Bởi vì đó không là “sự khôn ngoan của loài người” mà chính là lời, là mệnh lệnh của Đấng mà nhà giảng đạo lừng danh đã tuyên bố dứt dạc rằng: “Tôi không biết điều gì khác ngoài Chúa Giêsu Kitô chịu đóng đinh” (Bđ 2). Chắc chắn, thế giới hôm nay, con người hôm nay, cũng như thế giới và con người thời Thánh Phaolô 2000 năm trước, họ chẳng cần chúng ta trao cho họ “sự khôn ngoan của loài người”, nhưng họ đang cần những “chứng nhân của đức tin”, chứng nhân của tình yêu và phục vụ; vâng, họ đang cần, muối và ánh sáng của Tin Mừng.
Tác giả: Trương Đình Hiền
NẾU TÌNH YÊU LÀ NGƯỜI…
Vâng, Thiên Chúa là tình yêu; và tình yêu đó chính là “Lời đã hoá thành nhục thể”, nên “Ngài đã ban tặng chính Con Một cho chúng ta”. Và tới phiên “Người Con Một” đó đã hiến thân cho tất cả chúng ta. Đức Cha đã dấn thân vào sứ vụ Giám Mục với quyết tâm để “tình yêu Đức Kitô thúc bách”, cho nên chúng con xác tín rằng, cuộc đời của Đức Cha, ước vọng của Đức cha và cuộc sống mỗi giây phút trong đời của Đức Cha đó là dành để yêu thương và phục vụ.
NGỌN NẾN TRÊN TAY CHÀNG HIỆP SĨ
Chúng ta hãy cầu nguyện cho nhau, trong cuộc gặp gỡ với Đức Kitô Thánh Thể hôm nay, trong Bàn Tiệc thánh đặc biệt nầy, không phải chỉ là cuộc “bồng ẳm Chúa Giêsu bằng đôi tay xa lạ”, mà là một cuộc hội ngộ của tình yêu, của cõi lòng, của trái tim, của tin, cậy, mến, của sự quyết tâm “nhìn thẳng vào NGỌN NẾN KITÔ” mà tiến bước, như giai thoại về chàng Hiệp Sĩ của thời Thập tự chinh, quyết mang ngọn lửa từ mồ thánh về thắp lên những cây nến nơi thánh đường quê hương. Amen.
CHỈ MONG NGÀI LẤY ĐI
Là Đấng Mêsia của người nghèo bị Do Thái giáo của giới trí thức Giêrusalem khinh bỉ, Đức Giêsu đã đau khổ như những “người phận nhỏ” và “cùng với họ” bị những “người có của” lăng nhục, khinh khi. Ôi ! sự khinh miệt đáng sợ ấy thường là vô thức đối với sự nghèo khó từ phía những kẻ no nê và cười ngạo nghễ. Vậy Đức Giêsu hứa hẹn gì với những người nghèo ấy ?
Nước Thiên Chúa là của anh em… Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng… anh em sẽ được vui cười…”
XIN LÀM NGƯỜI CANH GIỮ MÙA XUÂN
Đôi chân mẹ, khúc tình ca,
Dòng sông mang mãi phù sa cho đời…
Làm tên lính gác thế thôi,
Để mai thức dậy thấy đời còn xuân.
NHỮNG NGƯỜI TUẦN CANH MÙA XUÂN
Như vậy, ước gì trong năm cầm tinh Con chuột Canh Tý nầy, mọi thành phần dân Chúa chúng ta sẽ luôn luôn là “người lính gác trên tường thành giáo phận, giáo xứ…, những “người tuần canh của mùa xuân”, để tất cả Dân Chúa trong Năm đầu tiên cử hành Chúa Nhật Lời Chúa nầy, được “đồng thanh reo hò hân hoan”, vì cảm nhận thật sự “Chúa đang trở về”, Chúa đang trở về mang theo những “con chuột vàng ân sủng” để “chúng ta được sống và sống phong phú”, để cuộc đời luôn mãi là mùa xuân.
TẾT VÀ MÙI HƯƠNG HOA CŨ
Mùa xuân bây giờ,
Tìm lại chút màu hoa xưa sao quá khó,
Hoa chợ bán đầy
nhưng vạn thọ thưa vắng bên những đường quê.
Trời vẫn xanh, nắng vẫn đẹp, mà hình như én vẫn chưa về,
Không lẽ, chưa nghe thấy mùi hương và sắc vàng vạn thọ?
ĐỂ TRỞ THÀNH NGƯỜI MANG ÁNH SÁNG
Và như thế, chúng ta lại tiếp bước lên đường theo dấu chân của những người mang thân phận “ngôn sứ”, những người mang ánh sáng Đức Kitô, mang Tin Mừng cứu độ cho thế giới…; thân phận của những Gioan Tiền Hô, Phaolô, Phêrô, Sôtênê…sẵn sàng khép mình “nhỏ lại để Chúa Giêsu được lớn lên”, như hạt lúa mì mục nát trong tối tăm lòng đất để bừng lên cánh đồng rực sáng tin yêu.
BỒ CÂU ĐÃ VỀ HAY “BÓNG CHIM TĂM CÁ” !
Ở ngoài kia, nghe nắng xuân đang bước về vội vã,
Mà sao trong hồn vẫn nghe nhịp bâng khuâng ?
Xin hãy bay về, Bồ Câu Thánh Linh, cánh én tin xuân,
Để sự sống, để tình yêu, để hoà bình…
Gieo mầm xanh trên mọi nẻo đường thế giới…!
LINH MỤC: MỘT “CÚ LIỀU NGOẠN MỤC” HAY “MẶT TRỜI GIEO HẠT NĂNG VÔ TƯ”
“Hỡi cha, nếu cha ban phát các bí tích, cha hãy suy niệm điều cha làm. Nếu cha cử hành thánh lễ, cha hãy suy niệm điều cha dâng tiến. Nếu cha đồng thanh xướng hát ca vịnh, cha hãy suy niệm xem mình đang nói với ai và nói điều gì. Nếu cha hướng dẫn các linh hồn, cha hãy suy niệm về máu đã thanh tẩy họ. Và ước chi mọi việc được thực hành giữa anh em với nhau trong đức ái (1 Cr 16,14).”
CON ĐƯỜNG MỚI ĐANG KHAI MỞ
Vâng, chỉ có những ai “khao khát mới được toại lòng” và chỉ những ai “trong sạch trong lòng mới được nhìn thấy Thiên Chúa” (Mt 5,6.8), chẳng khác nào, như ba nhà đạo sĩ khi xưa, chỉ khi ra khỏi cái “đô thành Giêrusalem trần tục của Hêrôđê”, mới tìm lại được “ngôi sao ở phương Đông…đi trước họ dẫn tới chỗ Hài Nhi” !
NHỮNG CÂY SÁO ĐỜI VÀ CƠN GIÓ LỘNG
“Ngọn Gió Mẹ” dạt dào đang trông ngóng,
Chờ những cây sáo đời để Mẹ thổi vào làn gió nhẹ thánh ân.
Đức Mẹ Qui Hoà trên đĩnh Xuân Vân,
Con xin làm sáo và xin Mẹ hãy là “ngàn vạn gió”.
VẪN CÓ “BÔNG HỒNG CÀI TRÊN NGỰC ÁO”
Cách đây hơn 15 thế kỷ, dân thành Êphêsô đã có một đêm rước đuốc tưng bừng, đêm 22.06.431, đêm mà Dân Chúa hân hoan vì sự vinh thắng của đức tin truyền thống về mầu nhiệm Mẹ Maria Mẹ Thiên Chúa được Công Đồng Êphêsô tuyên tín bằng những từ ngữ chắc chắn: “Nếu ai không tuyên xưng Đấng Emmanuel là Thiên Chúa thật, và do đó, Rất Thánh Trinh Nữ là Mẹ Thiên Chúa, vì Mẹ sinh ra xác phàm của Ngôi Lời nhập thể, thì mắc vạ tuyệt thông”.
PHẢI TRỞ VỀ NADARÉT MÀ THÔI !
Trong ngày lễ Thánh Gia hôm nay, chúng ta cùng hiêp lời cầu xin Thánh Gia Thất đoái thương nguyện giúp cầu thay cho các gia đình Kitô hữu biết hướng cuộc sống về mẫu gương tuyệt vời của Thánh Gia Thất trong đời sống cầu nguyện, yêu thương và phục vụ; xin cho các gia đình luôn biết không ngừng “trở về Na-da-rét” để thụ huấn với Thánh Gia những bài học chưa bao giờ lỗi thời, những bài học căn bản để làm người và làm con Thiên Chúa mà Thánh Phaolô đã ân cần nhắn gởi giáo đoàn Côlôsê trong thuở đầu của kỷ nguyên Kitô giáo: “Anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau….Trên hết mọi đức tính, phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo.”
SỨ ĐIỆP PHỤNG VỤ LỄ GIÁNG SINH
Chúa về !
Để nối lại những chuyện tình duyên nợ,
Cho đất trời thôi cách biệt từ đây.
Để hôm nay và đường tới tương lai,
Tình Chúa, tình người thắm nồng mãi mãi !
BƯỚC CHÂN CỦA ĐẤNG EMMANUEL
Thế giới ngủ yên,
Còn thức chăng mấy nụ sao trời,
Ngài mở mắt chào đời giữa lặng im của dòng sông sinh diệt.
Nếu không nhờ thiên sứ đưa tin,
Mấy chú mục đồng cũng chẳng hề hay biết,
Gần đây thôi, Đấng Cứu Thế đã giáng sinh…
HỌ SẼ THẤY ĐẤNG EMMANUEL TRONG CON
Họ cứ ngước mắt lên đi
họ chẳng còn thấy con đâu,
mà thấy Chúa, chính Chúa, Chúa Giê-su của con….
ĐỂ CÓ MỘT “CHÚA NHẬT HỒNG” TRONG CUỘC SỐNG
Đó là niềm vui cao khiết, thánh thiêng mà rất nhiều khi lại phải trả bằng máu và nước mắt, như niềm vui của Á Thánh Anrê Phú Yên khi hiên ngang ra pháp trường Thành Chiêm để chịu chết, hoặc như bao vị anh hùng tử đạo trên hý trường Coloseum, cho dù đang đối diện với mãnh thú chực chờ xé xác vẫn mĩm cười trong phó thác tin yêu, đến độ làm sững sờ con tim và trí óc của bạo chúa Nêrô và cư dân La Mã: “Tại sao họ lại hát ?”…