Cảm nhận đức tin, Chia sẻ Lời Chúa, Thơ - Nhạc

BỖNG DƯNG TRỜI TỐI LẠI !

Sau khi ăn miếng bánh, Giu-đa liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối. (Ga 13,30)

Cứ tưởng hôm qua,

Không, đã hai ngàn năm lịch sử,

Chuyện Giuđa, anh môn đệ bán Thầy !

“Khôn ba năm, dại một giờ”, chính là đây,

Chắc không phải, vì “ba mươi đồng bạc” !

Được gọi, được chọn…

Và được yêu như những chàng trai khác,

Sau một đêm Thầy canh thức nguyện cầu.

Rồi suốt ba năm, đường vinh nhục có nhau,

Ra bắc, về nam, lên non, xuống biển…

Nghe rõ lời Thầy từng câu từng tiếng,

Bài “Tuyên ngôn trên núi”, bài “thuyết pháp dưới thuyền”…

Rồi những dụ ngôn: “con chiên lạc”, “người con hoang”…

Chưa đủ sao chuyện tình yêu con người và Thiên Chúa !

Rồi lại nữa, những dấu lạ nghìn năm một thuở,

Cuồng phong khuất phục, kẻ chết hoàn sinh,

Câm, điếc, què, mù, phong hủi, động kinh…

Một lời uy linh quỷ ma trốn chạy…

Mà không chỉ nói suông toàn những lời răn dạy,

Cùng dãi dầu mưa nắng, cùng chịu khó chịu thương,

Cùng đói mệt lang thang những lúc dài đường,

Tìm một chút bình yên trên thuyền để ngủ gà ngủ gật…

Nào chẳng vui,

Khi phân phát bánh thơm giữa chiều hoang mạc,

Hay sau những ngày “công tác” lần lượt trở về…

Làm sao quên,

Đêm bão bùng giông tố giữa biển Galilê,

Và những bữa no nê khi trở về Bêtania thôn dã…

Chuyện trần gian, lỡ quên đi, không lạ !

Ghét hay yêu, quyền tự quyết của mỗi con người.

Ngạc nhiên thay, cả những chuyện trên trời,

Tiếng vọng bên bờ Giođan,

Hay thần hiển trên núi Tabo… cũng đều xóa hết !

Phải chăng, khi Đức tinTình yêu đã chết,

Niềm Hy vọng trở về con đường sáng cũng tiêu vong !

Ngập tràn lối đi hay bao phủ cõi lòng,

Chỉ còn lại cô đơn và mênh mông bóng tối !

Nên chỉ thấy anh chị em mình là “quân tội lỗi”,

Thấy lãng phí khi Maria đổ dầu xức chân Thầy”

Thấy “đau thương thập giá” là ngõ cụt trắng tay,

Đường theo Thầy về Salem  bây giờ sao đen tối !

Thôi đã quyết “sang ngang” thì phải vội,

Nệ hà chi “ba năm trọn nghĩa tình”,

“Duyên thầy trò, tình huynh đệ chi binh”,

Từ giã nhé, Bữa Tiệc Ly dẫu ấm tình duyên nợ !

Từ độ ấy, “bỗng dưng trời tối lại” !

Tối trong tim và tối mọi con đường !

Dấu tình yêu say đắm “một nụ hôn”…,

Xưa thắm thiết gần nhau,

Giờ lạnh ngắt nghìn sâu đêm vực thẳm !

“Đường Giuđa” xưa vẫn nối dài muôn dặm,

Giăng mắc chập chùng, trên vạn nẻo hôm nay !

Không chỉ ở Salem,

Mà những Bình Nhưỡng, Bắc Kinh, hay Mạc Tư Khoa…

Những nẻo đi mang tên “tình yêu phản bội” !

Vâng, khi con người mang trái tim lạc lối,

Khinh dể tình yêu, tham vọng điên cuồng …

“Chối Thầy phản bạn” quyết chọn “ba mươi đồng”,

Lập tức thôi: “bỗng dưng trời tối lại” !

Sơn Ca Linh (Thứ Tư Tuần Thánh 2022)