(Tin mừng Gioan 4,15-17 : Người phụ nữ nói với Đức Giêsu : “Thưa ông, xin ông cho tôi thứ nước ấy, để tôi hết khát và khỏi phải đến đây lấy nước.” Người bảo chị ấy : “Chị hãy gọi chồng chị, rồi trở lại đây.” Người phụ nữ đáp : “Tôi không có chồng.”…)
Danh mục: Cảm nhận đức tin
Nhìn nhận, suy tư, đánh giá, tình cảm…trong chiều kích đức tin trước các sự kiện, biến cố, con người đang hiện thực trong cuộc sống.
NGƯỜI HỌA SĨ VẼ CHÂN DUNG TUYỆT VỜI
Vâng nhà họa sĩ, văn sĩ Luca,
Đã vẽ lại chân dung của một Thầy Giêsu,
Hiện thân của một Thiên Chúa sao mà thân thương, sao mà gần gũi !
Gần đến độ,
Dù mang hào quang chói rạng của ngày thứ nhất Phục Sinh,
Vẫn có thể đồng hành, dung dị,
Rồi chén tạc, chén thù
với bạn hữu một chiều bên quán trọ Emmau. (Lc 24,13-35)
LỚN LÊN TỪ ĐỨC KITÔ
“Khi chiêm ngắm hai người trẻ trong hành trình Emmaus, Đức Thánh Cha Phanxicô viết như sau: “Chúa Giêsu cùng đi với hai môn đệ… Người bước vào trong đêm tối của họ. Khi lắng nghe Người, họ cảm thấy lòng ấm lên và trí sáng ra; khi Người bẻ bánh, mắt họ mở ra. Chính họ chọn đi trở lại ngay lập tức con đường vừa đi, để về với cộng đoàn và chia sẻ kinh nghiệm gặp gỡ Đấng Phục Sinh” (Tông huấn Chúa Kitô đang sống, số 237).
GIỌT SƯƠNG MAI
Sớm thôi, màn đêm này lùi vào quá khứ
Và con – giọt sương mai – tan tronglịch sử
Khi chưa thấy mặt “mẹ Bình minh”
Thì cúi xin cho con ngã xuống
Trên đóa hoa huệ cánh trắng ngần
Để tan vào hương của Đức tin cứu rỗi.
MẪU BÁNH MÌ KHÔ VÀ LÀN GIÓ NHẸ
Chỉ một ngày thôi, chiều nay con về tính sổ,
Chắc chắn đã lỡ quên biết bao lần hai tiếng “cảm ơn”.
Cảm ơn Cha, cảm ơn đời, cảm ơn vũ trụ càn khôn,
Đã cho con một ngày,
Một ngày biết sống, biết yêu thương, và biết tri ân cảm tạ !
I AM STILL WAITING FOR YOU
Yes, I am still waiting for you,
No matter how far in the future or how harsh in the storms.
Because I am simply the God of Love,
And you, fragile, but a beautiful masterpiece,
So, it is not far, at the end of the road you definitely see!
TA VẪN ĐỢI CHỜ CON
Vâng, Ta vẫn đợi con,
Dù có phải ở tít tắp tương lai, ở mịt mùng bão tố.
Bởi giản đơn, Ta chính là Thiên Chúa của tình yêu.
Và con, dù mỏng manh nhưng là một kiệt tác diễm kiều,
Nên cũng chẳng xa đâu, cuối đường con sẽ gặp !
ĐƯỜNG LUẬT MÂN CÔI !
Những cánh hoa hồng theo dáng Mẹ,
Thiên ân ngập lối mãi không thôi !
CHUYỆN KỂ “TÊRÊSA NƯỚC RA ĐẦY ĐỒNG”
Nên mỗi độ đầu tháng mười Môi Khôi,
Cơn mưa hoa hồng xuống trần gian ngập lối.
Nước lụt hồng ân,
nên dẫu “ngập đầy đồng” mà lòng vui phơi phới,
Ai cũng vọng lên trời và thầm cảm tạ tri ân.
DÁNG CHỊ !
Vẫn dáng hao gầy, qua những mùa xuân đến,
Bước liu xiu trên đường, tóc bạc màu thêm.
Vẫn tiếng ca vui, lời kinh nhỏ êm đềm,
Đường nhân thế còn in, âm thầm “dáng Chị” !
LÀM SAO ĐỂ VƯỢT QUA ?
Thế rồi, Alfar Antonio Vélez quyết trở thành một giáo lý viên, thời gian sau đó là một chủng sinh. Ngày nay, cậu bé năm nào được sinh ra từ một hành vi cưỡng bức, bạo lực và khủng khiếp, nay đã là một linh mục tích cực trong công tác bảo vệ sự sống.
CÂY BÚT VIẾT CỦA CHÀNG TRAI THUẾ VỤ
Cây bút viết của Vị Tông Đồ Thánh Sử,
Hai mươi thế kỷ vẫn đẹp làm sao !
Trang sách Phúc Âm, dòng chữ ngọt ngào,
Cảm ơn ngươi, “cây bút của chàng trai thuế vụ” !
HUYỀN THOẠI “CON RẮN ĐỒNG”
Ai không một lần cần chữa lành tha thứ,
Không một lần hằn những vết thương đau.
Hãy nhìn lên đi, hãy tin yêu sốt sắng nguyện cầu.
Vì Thánh Giá Chúa,
Là cứu độ, sức sống, và vinh quang phục sinh vĩnh cửu !
THUYỀN, BIỂN, NƯỚC SÂU…VÀ LỤC BÁT
Theo Thầy theo cả lối đi,
Dẫu đường thập giá, dẫu ghi vạn sầu.
Con thuyền xưa đã quên đâu,
Thuyền nay Giáo Hội “nước sâu” vẫn chèo !
TA NHỚ MÃI “TẤM ÁO LÔNG LẠC ĐÀ” NGÀY ĐÓ
Nhưng “Ngài phải vươn lên…tôi đành héo úa” (Ga 3,30),
Ngôn sứ nào mà chẳng chịu đắng cay !
Ném đá, phân thây, thập giá, tù đày…
Đã đến lúc Gioan hoàn tất đoạn đường ngôn sứ.
TÔI ĐÃ ĐƯỢC LOAN BÁO TIN MỪNG
Tôi tin Chúa ban tặng mỗi người một con đường riêng. Con đường ấy mỗi ngày thêm một điều mới lạ, thêm một cụm cỏ, nhánh hoa từ lòng mến của nhau. Tôi cảm tạ tất cả những người đã đi trên con đường cuộc đời tôi- tuy không dành cho tôi, nhưng đã để lại ấn tượng trong lòng tôi rất đẹp. Những điều rất đời thường, tưởng chừng như sẽ rơi hút vào không gian. Nhưng không, trong ơn Thiêng, nó sẽ được trau chuốt và đọng lại, rồi một ngày, đúng thời đúng lúc sẽ nở hoa…
CÓ MỘT LOẠI ADN MỚI
Trong bài huấn dụ tại buổi tiếp kiến chung dành cho hàng chục ngàn tín hữu tại quảng trường thánh Phêrô sáng thứ tư 12.06, ĐTC nhắc rằng sứ vụ của Giáo hội bắt nguồn từ biến cố Chúa phục sinh. Từ ban đầu, Giáo hội là hiệp thông, là một cộng đoàn, là Dân Chúa. Dấu chỉ hiệp thông hữu hình của các Tông đồ chính là chứng tá đầu tiên của họ về Chúa Phục sinh và về tình yêu cứu độ của Chúa. ĐTC mời gọi các tín hữu cũng làm chứng về sức mạnh hòa giải của tình yêu Chúa bằng sự hiệp nhất, là điều chiến thắng sự kiêu ngạo và chia rẽ, là điều tạo nên một Dân Chúa từ sự đa dạng.
LÁ TRÊN CÀNH VẪN CỨ XANH
Hãy yêu đi! Hãy tiếp tục yêu! Tất cả mọi sự sẽ khác». Tình yêu này của Thiên Chúa, vốn có thể làm chúng ta say mê cuộc sống, là điều có thể, nhờ Chúa Thánh Thần, bởi vì «tình yêu Thiên Chúa đổ tràn vào tâm hồn chúng ta nhờ Thánh Thần đã được ban cho chúng ta» (Rm 5,5)