Nhờ những vết hằn trên thân xác Đấng Phục Sinh từ dạo ấy, Thập giá, khổ đau… đã trở thành “tặng phẩm của tình yêu”, “hoa Phục sinh” đã trỗ trên “những vết thương mang dáng hình hạt lúa” !
Chuyện “ông Thầy Giêsu”, chưa tan nỗi buồn đau điếng, Nay chợt về “Tin Vui: NGÀI ĐÃ SỐNG LẠI RỒI” ! Toàn là “tôi làm chứng”: Ngôi Mộ trống, thiên thần …, mới sáng nay thôi,…
Đêm giữa đồi hoang, Khi chiều chưa lên, bóng tối phủ bao la Người Tử Tội tắt hơi, mặt trời bỗng dưng vụt tắt ! Một cuộc tái sinh giữa khung trời chết chóc,..