Hạnh phúc dẫu cho chỉ một thời gian ngắn, Rồi trở về với cát bui hư không. Nhưng dù sao ta cũng mãn nguyện trong lòng. Một mùa xuân, một đời nơi thánh điện !
Ta đã thấy bên đường hoa rụng hết, Không biết đêm nay cành có đâm chồi ? Trót chọn lên đường, có không, sinh, diệt ! Miễn trong hồn xuân gõ nhịp, thế thôi !