Cảm nhận đức tin, Thơ - Nhạc

CỔ TÍCH “TẤM LÁ ĐỊA ĐÀNG”

(Chút cảm nhận về “Hồng ân Vô Nhiễm của Mẹ Maria”)

Ngàn năm khát vọng mây trời,

Giọt sương Công chính, giọt trời Cứu Tinh.

Xót thương vẫn một chuyện tình,

Trần gian đã chớm bình minh rạng ngời.

Mảnh đất thiêng, hạt giống rơi

“Hòm Bia” chứa Đấng “Ngôi Lời” thiên cung.

Xưa “ai dơ dáng thẹn thùng”,

Giờ “Ai diễm lệ muôn trùng cao sang”.

Xưa trần trụi giữa địa đàng,

Lá không che đủ thân tàn hồn xiêu.

Giờ châu ngọc sáng muôn chiều,

Xiêm y trang điểm mĩ miều hồng ân.

Cũng là “hạt bụi” trần gian,

Cũng là “phận gái” lầm than giữa đời !

Mẹ mang kiếp phận con người,

Mẹ chia đắng đót Mẹ cười hân hoan…

Cũng từ dòng giống A Đam,

Cũng tròn nữ tính mẫu thân E Và.

Nhan rạng rỡ, sắc ngọc ngà,

Kỳ công “Vô Nhiễm”, tinh hoa đất trời !

Một lời vâng, một tiếng thôi,

Chữ E-Va đã đổi dời “A-Ve”.

Thiên đàng, địa ngục lắng nghe,

Đất trời nối lại, duyên về từ đây.

Mẹ Vô Nhiễm, Mẹ Ngôi Hai,

Mẹ thay “tấm lá tàn phai E-và”.

Xiêm y tuyết trắng ngọc ngà,

“Mẹ đầy ơn phúc”, tình Cha thắm nồng !

Nghìn năm chuyện “cổ tích hồng”,

“E-va che lá” mùa đông lại về.

Chuyện người thiếu nữ chân quê,

Ân thiêng “Vô Nhiễm” sao nghe mới hoài !

Sơn Ca Linh (Vô Nhiễm 2021)