Thơ - Nhạc

CUỐI NĂM TÂM SỰ MẤY DÒNG

(Một số bài thơ cảm nhận về cuộc đời nhân dịp cuối năm)

Sơn Ca Linh

1. LY CÀ-PHÊ CUỐI NĂM

Nhấp ngụm café,
Phì phà điếu thuốc,
Lãng đãng bay theo vòng khói lênh đênh,
Chợt về trong ta, lặng lẽ êm đềm,
Đó đây, một vùng mông mênh ký ức… !

Trong sóng nhấp nhô,
Lầm lũi đoàn người chen nhau xuôi ngược,
Người thân, người lạ, người trẻ, người già,
Chân bước liu xiu, giọng hát ê a,
Môi cười nhoẽn miệng, lưng tròng nước mắt…

Mới đây thôi,
Ai như ông già Nhơn,
Mà đôi tay vẫn còn thân thương nắm chặt,
Hay anh Khánh Ly,
Trái dừa xiêm tươi mát nâng niu…
Một trẻ một già, gánh khổ chắt chiu,
Một thoáng trần gian bây giờ bỏ lại !

Nghe đâu đây,
Tiếng hát lênh đênh tím chiều quan tái,
Minh Thuận, Quang Lý,
Trầm lắng cô đơn giai điệu “Một mình”
Tiếng hát Thanh Tùng giờ bổng lặng thinh
Giai điệu thời gian sớm thành cổ độ !

Thấy cả nụ cười,
Nữ tu Cecilia đi về vĩnh cửu,
Hay thân xác em bé Syria
Nằm dạt trên bờ biển Thỗ Nhĩ Kỳ,
Những vành khăn tang
và những giọt nước mắt tràn mi,
Của những nạn nhân,
Còn vương vải đó đây trên đường cao tốc !…

Giọt cà phê cuối năm
Đăng đắng trong môi, và lòng khô khốc,
Thấy biển đìu hiu, thuyền neo đậu chơ vơ,
Cá có còn không,
Hay thuyền mãi mãi xa bờ !
Thấy cơn nước lũ,
Xóa tan tác, mái tranh nghèo, nương xanh, bờ lúa…!

Cạn giọt cà phê,
Tàn theo hơi khói,
Hư ảnh cuộc đời vừa mới trôi qua…

Sơn Ca Linh

 

2. VÒNG QUAY

Đêm ngồi thức đếm vòng quay

Nhịp đời kĩu kịt sáng nay xuân về !

Đời qua đời vẫn bến mê,

Tàu qua ga cũ, thuyền về biển xa…

Đôi vai nặng gánh ta bà,

Có niềm vui, có xót xa…vẫn cười !

Đi về mấy cõi ngược xuôi,

Đường xuân chớm nụ hoa tươi đây mà !


Sơn Ca Linh

(Xuân Đinh Dậu 2017)

 

3. TÂM TƯ XẾ CHIỀU

Mai mốt đời ta đến tuổi già,

Sẽ ngồi ôn lại chuyện đã qua.

Chuyện nhỏ, chuyện to, dài lẫn ngắn,

Người quen, người lạ trẻ với già.

Con phố, đường quê nhâm cốc rượu,

Cần câu, chiếc sõng nhắp ngụm trà.

Ngẫm lại cuộc đời ôi thoáng chốc,

Thời gian cơn gió nhẹ bay xa.

 

Sơn Ca Linh

 

4. LỜI VỌNG NẺO VÔ THƯỜNG

(Chút cảm nhận ngày viếng mộ “Tiền Nhân Đức Tin” Làng Sông)

Chim én chào xuân đã lên đường,

Nghe vườn ấm lại ánh thái dương,

Khói trắng hoa vàng bên cổ mộ,

Bóng cũ hình xưa biệt âm dương.

Câu hát vang đưa màu hy vọng,

Lời kinh tỏa rạng ánh thiên hương.

Tháng Chạp ai về thăm tiên tổ,

Có nghe lời vọng nẻo vô thường ?

 

Sơn Ca Linh

(Lễ Giỗ Tiền Nhân 2018 – 21 tháng Chạp Đinh Dậu)

 

5. LĂN LÓC MỘT ĐỜI

Không biết tự thuở nào,

Ta ở đây,

Lăn lóc

Theo lớp sóng xô bờ.

Mỗi sáng nước lên,

Ta vật vờ

bị đẩy lên bờ

rồi ở lại chênh vênh,

mỗi chiều khi con nước xuống.

Bước chân ai qua,

Con thuyền neo lại…

Tiếng sóng vỗ về,

Như lời ru,

Như câu điệp khúc của ngàn năm.

Mặc gió bấc căm căm,

Nắng mùa hè,

Khô rang từng hạt cát.

Ta ở đây,

Một mình trôi dạt,

Đã quen rồi,

Sóng vỗ bờ, sóng tan

Thì thầm xôn xao bọt biển.

Sắc sắc không không,

Ngửa mặt xem trời, nhìn con én liệng,

Một thoáng xa bờ,

Chợt thấy mình,

Lênh đênh,

Một mình trên biển vắng !

Xa xăm ! Xa xăm !

 

Sơn Ca Linh

 

6. TA MỪNG TUỔI TA

Ta mừng ta đã già thêm một tuổi,

Lại một lần “tờ lịch cũ sang trang”.

Đôi vai gầy mang trọn gánh hành trang,

Dẫu mỏi mệt vẫn qua thềm năm mới.

 

Ta mừng ta còn mĩm cười đi tới,

Còn thấy nắng xuân, còn thở khí trời,

Biết rượu nồng ấm tình bạn đầy vơi,

Biết hạnh phúc và biết rơi nước mắt.

 

Ta mừng ta thấy mình còn góp mặt,

Chia sẻ cho đời dẫu chỉ một câu thơ,

Biết ở nơi kia còn ai đó vẫn chờ,

Vẫn đợi nụ cười, bàn tay để nắm…

 

Ta mừng ta trái tim mình vẫn ấm,

Sương gió dãi dầu mà nào thấy cô đơn.

Chẳng có ai để thù hận oán hờn,

Một chút giận, một chút buồn rồi tan biến…

 

Ta mừng ta thấy mình luôn vững tiến,

Dẫu yếu hèn, vẫn được Chúa yêu thương.

Thấy xung quanh đầy bạn hữu trên đường,

Nên, ta mừng ta, dẫu có “già trước tuổi” !

 

Sơn Ca Linh

(Bước vào Năm mới 2019)