Cảm nhận đức tin, Góc nhìn văn hoá

MÓN NỢ VỚI THẦY GIÊSU

Bài cảm nhận nhân ngày Nhà Giáo của cô giáo Nguyễn Thị Thắm

Đã lâu lắm rồi cứ muốn viết chút gì đó, nhưng mà bận quá. Viết sơ sài thì không hết ý và viết cho hết ý lại không đủ thời gian. Hôm nay cố thu xếp xem thử… hihi

1. Tôi thật lòng chưa bao giờ xem mình là “nhà giáo” (so với các thầy cô hay đồng nghiệp tôi, tôi mới chỉ là “lều giáo”, “lán giáo” thôi, hihi). Tôi cũng chưa từng cho rằng mình đang làm nghề cao quý nhất, hoặc ví mình là người đưa đò… Tất cả các cách gọi đó là tôi nghe từ người khác, tai nghe thấy quen nhưng trong thâm tâm thì tôi nghĩ tôi chẳng qua là người đi chỉ vẽ lại những kiến thức mình đã được học, giúp người khác có thêm chút phương tiện để sống tốt hơn. Những bài học ngoài sách vở có chăng là những chia sẻ từ kinh nghiệm, có thể từ chính những sai lầm vấp ngã của bản thân tôi hoặc từ những gì tôi tâm đắc hoặc những giá trị đạo đức xã hội mà tôi theo đuổi. Nghề chân chính nào cũng là nghề, cũng đáng được tôn vinh, cao quý hay không còn phụ thuộc nhiều yếu tố.

2. Không biết bao nhiêu lần, kể cả là mới đây không lâu, tôi đặt mình vào lựa chọn: Ở hay đi, khi mà nghề tôi chọn vẫn chưa đảm bảo đời sống cơ bản cho tôi. Với đôi bàn tay trắng, không nhờ được hai bên nội ngoại như chúng tôi, chuyện đảm bảo mức sống tối thiểu hàng tháng còn khó, nói gì đến chuyện tiết kiệm mua nhà. Quanh năm thuê nhà chạy nay đây mai đó. Giá nhà đất là những con số của thiên văn. Ấy vậy mà cuối cùng tôi vẫn quyết định ở lại, vì xét cho cùng, với riêng tôi nghề này cho tôi nhiều hạnh phúc mà tôi khó tìm thấy ở nơi nghề khác. Tôi bằng lòng với lựa chọn của mình, và tôi tin, đây là lần cuối cùng tôi “lựa chọn”.

3. Tôi cho rằng bất kỳ công việc nào, nghề nào cũng đều mang một ý nghĩa sứ mạng, và nó chỉ trọn vẹn khi ta luôn ước ao mình hoàn thành sứ mạng đó. Tôi tạ ơn Chúa đã chọn tôi cho sứ mạng chia sẻ kiến thức cho người khác và ở cương vị là một cô giáo, tôi còn có thể mang lại cho người học của tôi chút chút gì đó gọi là định hướng giá trị. Tôi vừa là cô giáo, vừa là một người bạn, một người chị, thỉnh thoảng thích làm một người mẹ (ấy là vì tôi là một bà mẹ ghiền con, hehe). Tạ ơn Chúa đã để tôi mang lại được chút ích gì cho xã hội hay cho một ai đó, nhất là cho học trò của mình, nếu không tôi sẽ không tìm thấy động lực để tiếp tục “hành nghề”. Lạy Chúa xin giúp con hoàn thành sứ mạng làm khí cụ yêu thương thông qua việc truyền kiến thức của mình!

4. Khi Bố còn sống, cứ đến ngày này, chúng tôi lại bảo nhau chúc mừng Bố và Mẹ, không phải vì Mẹ tôi từng là giáo viên tiểu học và Bố tôi từng đi dạy Bổ túc văn hóa, mà là vì Bố Mẹ (hoặc những người thân trực tiếp nuôi dạy) luôn là người thầy đầu tiên của con cái. Nhất là Bố tôi lại là người không những chu đáo trong chăm sóc tôi mà còn uốn nắn cho tôi từng chi chút. Vì dụ như là người Bắc nhưng tôi không bị lỗi phát âm đặc trưng hoặc viết hầu như không bị sai lỗi chính tả đều là do Bố rèn từ bé. Vốn từ Hán Việt mà tôi có cũng bởi được Bố tôi truyền dạy cho… còn nhiều thứ nữa kể bao giờ cho hết. Người thầy đầu tiên của con ơi, giờ đây con gái nhớ Bố thật nhiều, chỉ còn biết bày tỏ sự tri ân bằng cách cầu nguyện thôi…
Các học trò của tôi ơi, trước khi chúc mừng chúng tôi hãy nhớ chúc mừng cả cha mẹ mình trước nữa nhé.

5. Tôi thấy mình nợ lớn lắm món nợ ân tình từ những người Thầy của mình, những người Thầy đã dạy tôi từ trên bục giảng, những người Thầy đã dạy tôi trưởng thành trong cuộc sống, trưởng thành trong đức tin mỗi ngày. Cả những người đã mang lại cho tôi những bài kiểm tra từ sự vấp ngã. Tôi cũng đau đáu trong lòng món nợ tri ân các Thầy Cô đã dạy cho các con tôi, từ dạy tập nói đến dạy con chữ, từ dạy kiến thức đến dạy Giáo lý. Và người Thầy mà tôi biết tôi nợ lớn nhất đó là THẦY GIÊSU. Thầy dạy tôi biết bao nhiêu điều, thế mà tôi không mấy thuộc bài. Cứ nhớ đó rồi quên đó. Bài học mà tôi ước ao được học nhất là Bác ái, Hiền lành và Khiêm nhường mà tôi lại chẳng học được bao nhiêu. Thầy Giêsu ơi, các Thầy Cô ơi, xin nhận ở con cái cúi đầu tri ân thật sâu và cả cái cúi đầu xin thứ lỗi. Xin cho phép con được đền bù những thiếu sót lỗi tội mình bằng những hi sinh nhỏ mọn mà con đang cố gắng để làm được.

6. Xin nguyện chúc tất cả những ai là Thầy Cô luôn được bình an. Xin Chúa trả công bội hậu cho Thầy cô của con, các thầy cô của con cái con và hết thảy những ai đang làm công tác giáo dục ở khắp mọi nơi. Các Thầy Cô xứng đáng nhận được muôn vàn lời chúc lành!

Nguyễn Thị Thắm
2019.11.20 12:28