XIN CHO CON BỮA ĐIỂM TÂM LẦN NỮA !

Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa  (Ga 21,1-14)

Kính tặng quý cha Tu, Ri, Thâu, nhân dịp mừng kỷ niệm 25 năm hồng ân linh mục (1992(01/5)2017)

Con cứ tưởng,

Rồi đây chỉ đêm dài hoang lạnh,

Lại với con thuyền tấm lưới lênh đênh,

Trắng đôi tay và nhọc mệt thâu đêm,

Mà chẳng được con cá nào bỏ giỏ !

Con cứ ngỡ,

Đường theo thầy từ đây dang dở,

Chuyện Nước Trời gác lại những ươm mơ.

Đồi Can-vê khổ nhục chửa phai mờ,

Hình thập giá, vết hằn sâu nhức nhối…!

Con đâu biết,

Suốt đêm, Thầy vẫn đang đứng đó,

Thấy chúng con đói mệt cả đêm thâu.

Thấy giọt mồ hôi, nước mắt, dãi dầu,

Thấy cả lo âu và hoang mang thất vọng…!

Thầy ở đó,

Cận kề chúng con như hình với bóng,

Mà chúng con lại nghĩ: khách bàng quan.

Thầy sẻ chia hết mọi nỗi gian nan,

Mà chúng con lại nghĩ mình đơn côi, cô độc !

Đã bao lần,

Chúng con tự hào chèo hay lưới tốt,

Nhưng hôm nay, đành theo “mánh” của Thầy.

Nhớ thuở ban đầu cũng ở nơi đây,

Một mẻ cá đầy, bàng hoàng sửng sốt !

Con đã hiểu,

Cả bọn chúng con toàn ngu dốt,

Đi theo Thầy mà chọn ý riêng thôi.

Nhưng sáng hôm nay đêm tối qua rồi,

Không chỉ Gioan, mà tất cả nhận ra “Chúa đó” !

Vâng “Chúa đó”,

Xin cho con bữa điểm tâm lần nữa,

Cá nướng, bánh thơm, trên ngọn lửa hồng…

Mỗi bước chân đi trên mọi nẻo đường trần,

“Chỗ nước sâu”, sá gì, con buông lưới !

Sơn Ca Linh (PS 2017)