(Chút cảm nhận về ngày lễ Mẹ Lên Trời)
Ai chẳng biết,
Trần gian là “lũng đầy nước mắt”,
Và thế giới
muôn nơi muôn thuở ngập đắng cay.
Như bao lữ khách hành hương qua chốn lưu đày,
Đã đến lúc Chúa đưa Mẹ về thiên đàng vĩnh phước.
Ngày Mẹ đi
vạn thiên thần mừng ca đón rước,
Mẹ “Qua đời”
mà không một chút bi luỵ não nề.
Giã biệt trần gian như một chuyến về quê,
Mà quả thật, Mẹ đã về quê hương vĩnh cửu.
Nhưng con biết,
Trong tim Mẹ vẫn in đậm bao ảnh hình cố cựu,
Trăm vạn người con đói khổ khốn cùng,
Đứa bệnh hoạn tật nguyền,
lao tù, tội lỗi, phiêu bạt, lao lung…
đứa thương tích lầm than,
huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt…!
Nếu có Mẹ ở đây,
Mẹ sẽ đi tìm để thoa dịu muôn nghìn thương tích.
Sẽ ân cần,
Dẫn lối đưa đường về cho Con Mẹ hoàn sinh.
Những “đám cưới dở dang”,
Mẹ sẽ giúp cho đầy rượu rạng rỡ linh đình,
Ai vấp ngã thương đau,
Có Mẹ ân cần đồng hành trên những nẻo đường thập giá…
Nên, nếu được Mẹ ơi,
Hoãn lại cuộc về trời xin một lần ở lại.
Ở lại với chúng con thêm một lần nữa thôi !
Bởi trước sau gì,
Chúa cũng thưởng Mẹ vinh quang trên cõi đời đời,
Và dẫu biết,
Trên cao Mẹ vẫn nhìn…,
nhưng đất trời “tự nhiên”, vẫn nghìn trùng xa cách.
Nhà chúng con mà có Mẹ,
Sẽ ấm cúng, thơm tho và rất sạch.
Bữa cơm chiều luôn có cơm nóng canh ngon.
Mẹ sẽ dạy chúng con
biết yêu thương chia sẻ lo toan,
biết luôn mĩm cười như Mẹ để thi hành Thiên ý.
Lúc vui lúc buồn,
Chúng con luôn nghe Mẹ hát bài ca tuyệt mỹ,
Bài “Magnificat” tán tụng Chúa toàn năng.
Lúc đổ mồ hôi mệt mỏi bon chen,
Chúng con vẫn thấy Mẹ lặng cầu và suy gẫm…
Ở lại với chúng con đi,
Thế giới hôm nay đang cần Mẹ lắm.
Rất nhiều anh chị em chúng con đang như kẻ mồ côi.
Biết Mẹ về trời, nào đâu biền biệt xa xôi,
Nhưng con vẫn muốn,
Mẹ ơi, xin một lần ở lại !
Sơn Ca Linh
(Mẹ lên trời 2018)