Nên mỗi độ đầu tháng mười Môi Khôi, Cơn mưa hoa hồng xuống trần gian ngập lối. Nước lụt hồng ân, nên dẫu “ngập đầy đồng” mà lòng vui phơi phới, Ai cũng vọng lên trời và thầm cảm tạ tri ân.
Vâng, con đã tìm thấy chỗ đứng của con trong Hội Thánh, và chỗ đứng này, ôi Thiên Chúa của con, chính Chúa đã ban cho con. Trong lòng Hội Thánh, Hiền Mẫu của con, con sẽ là tình yêu. Như thế, con sẽ là tất cả, và như thế, ước mơ của con sẽ…
Vẫn dáng hao gầy, qua những mùa xuân đến, Bước liu xiu trên đường, tóc bạc màu thêm. Vẫn tiếng ca vui, lời kinh nhỏ êm đềm, Đường nhân thế còn in, âm thầm “dáng Chị” !
Chính vì thế, Thiên đàng, quê hương vĩnh cửu, hạnh phúc đời đời không phải là một thực tại ảo tưởng, xa vời, nhưng là đang bén rễ, hình thành, triển nở ngay từ cuộc sống hôm nay. Nói cách khác, chiếc cầu bắt qua bến thiên đàng được xây dựng từ những nhịp đầu…