còn những kẻ đáng thương
Đang bên đường
ngồi tránh sương trốn gió
Chẳng biết về đâu
Ngày mốt với đêm mai!
Danh mục: Thơ – Nhạc
Giới thiệu các bài thơ đạo, đời và các ca khúc của tác giả Sơn Ca Linh (Lm. Giuse Trương Đình Hiền) và của nhiều tác giả thân quen khác.
KHÔNG MẤY THUỞ, MỜI NGÀI !
“Chuyện Cana” trên vạn đường thế giới,
Hết rượu, nhạt tình, oan ức, chông gai…
Mượn lời Mẹ, không mấy thuở, mời Ngài,
Mau đến dự và ban cho “Rượu mới” !
CHÌM THEO VẬN NƯỚC CẢ MÙA XUÂN
Bốn lăm năm rồi chưa quên nổi,
Ai về ngậm đắng nuốt gian truân.
“Tiếng trống Tràng Thành” sao tắt vội,
Chìm theo vận nước cả mùa xuân !
CÓ NHỮNG DIỆU KỲ LÀM SAO TA HIỂU NỔI !
Trong vũ trụ nầy,
Có biết bao nhiêu điều lạ lẫm,
Những việc diệu kỳ,
Mà trọn đời để hiểu vẫn gian nan !
MONG MÃI TRẦN GIAN LÀ TIỆC CƯỚI
Mong mãi trần gian là tiệc cưới,
Gia đình là tổ ấm Ca-Na,
Để rượu mới Tin Mừng tuôn chảy,
Và niềm vui mở hội muôn nhà !
NHỮNG CON ĐƯỜNG MÃI MÃI VẪN CÒN XA !
Vẫn còn đó những nẻo đường thật đẹp,
Cho thế giới hôm qua, hôm nay hay ngày mai,
Đường “của Phật”, của “Môsê” hoang mạc miệt mài,
hay đường của “Giêsu” mà điểm hẹn chính là “Thập Giá” !
GÁNH MÙA XUÂN CỦA MẸ
Gánh mùa xuân vai mẹ gầy sao nặng,
Bởi mỏi mòn lam lủ bụi thời gian.
Bên chồng bên con đầy vất vả gian nan,
Đôi gánh mẹ cứ đầy theo năm tháng.
TA ĐÃ THẤY NỤ CƯỜI TRONG NƯỚC MẮT
Vâng, ta đã thấy nụ cười trong nước mắt,
Thấy niềm vui giữa muôn vạn đắng cay.
Thấy bao mảnh đời vạ gió tai bay,
Nhưng thập giá đã phục sinh niềm hy vọng !
SAU 2000 NĂM, NGÀI CHỌN GIÁNG SINH Ở ĐÂU ?
Chắc Chúa lại giáng sinh
Không phải tại Sa Lem của hận thù, rẽ chia, tranh chấp,
Hay tại Palestine, Syria, Irak… bạo lực chiến tranh…
Không là ở khách sạn 5 sao,
hay nơi những rì-sọt ăn chơi, trác táng bạo hành…
Không là địa chỉ của tính toan và âm mưu quyền lực…
CHUYỆN NƯỚC TRỜI ! LẠ LẪM QUÁ KHÔNG EM ?
Nước Trời trên môi, rạng ngời trên mắt,
Trong cõi lòng già mẹ góa Na-im.
Nước Trời hy vọng bừng sáng trong tim,
Trong giọt nước mắt “cô đào hoán cải” …
CÂU CHUYỆN DÒNG SÔNG
“câu chuyện dòng sông”, chuyện nhiệm mầu nhập thể,
Bởi từ đây dòng nước đã “đổi màu” :
Nước tái sinh, nước thánh thiện, nước hoá “nhịp cầu”,
Nước dẫn đưa nhân loại về thiên đàng bến đổ.
“Câu chuyện dòng sông”,
chuyện “Con Người để ông Gioan làm phép rửa”,
Vẫn mới hoài, dù Tin Mừng đã kể gần 2000 năm !
CHO TÔI XIN CHÚT DẦU THƠM EM NHÉ !
Cho tôi xin chút dầu thơm em nhé,
Để mang về mà cất giữ phòng thân,
Và để ai quanh lối xóm đang cần,
Tôi mang đến và chia cho chút xíu !
BƯỚC CHÂN TRẦN TRÊN NHỮNG ĐƯỜNG ĐI HẸP
Thi thoảng trên phố chợ đông người,
bàn chân trụi trần,
bóng ni cô bước chậm âm thầm trong màu áo xám.
Hay đâu đó,
Trên con đường quê bùn lầy nước đọng,
Thấp thoáng người nữ tu,
MẸ ĐẾN NHÉ, TIỆN ĐƯỜNG, CON MÃI ĐỢI !
Mẹ ơi !
Con vừa thấy dáng Mẹ băng qua,
Mà bước chân như là đang “vội vã” ?
Cũng phải thôi, vì con đường xa quá,
Tận trên quê bắc xuôi về núi nam.
Thân gái dặm trường, nắng gió miên man,
Chỉ với túi hành trang : niềm vui chia sẻ !
CHUYỆN CỔ TÍCH “BÀ GOÁ, TẤM BÁNH VÀ ĐỒNG XU”
Chuyện trong Tân ước,
Có bà goá nghèo xơ rơ xác rác,
Dâng cúng đền thờ vỏn vẹn có “hai đồng” !
Nhưng đó là lễ vật của trọn cả tấm lòng,
Nên trong mắt Chúa,
“Hai đồng nhỏ kia” đã trở thành vô giá !..
KINH KÍNH MỪNG CỦA BÀ MẸ BUÔN GÁNH BÁN BƯNG
Mẹ !
Chiều nay con trúng mánh.
Những bó rau chiều
người ta mua hết sạch sành sanh.
Xếp đôi quan gánh con nhớ lại rành rành.
Hôm nay lễ Mân Côi,
Chiều trên nhà thờ có dâng hoa trọng thể.
CHÚA PHỤC SINH VỚI BÀ MẸ BUÔN GÁNH BÁN BƯNG
Những ngày nầy xếp lại đôi quang gánh,
Con thảnh thơi mừng Tam Nhật Vượt qua.
Nghỉ bán vài ngày cũng thấy xót xa,
Chúa biết “tay làm hàm nhai” mà, phận khổ !