Về đi em, về giữa mùa cứu rỗi Mặc phù vân là của mọi phù vân Về gục đầu mà sám hối ăn năn Mà nghe vọng lời yêu thương thầm thỉ Cùng nắm tay, mình vào Chay, em nhỉ…
Đừng xem thường những hành vi ta gọi là “thiếu sót”, Cái tội tầy đình, tội “thiếu sót yêu thương”. Chiều xế cuộc đời, khi đã đến cùng đường, Ta sẽ bị xét xử, chung qui ! Chỉ là tội “thiếu sót” !
“Tám tháng Ba”, Một ngày thôi giữa bao ngày trọng đại, Tự sống, tự vui, tự hạnh phúc…đủ rồi. Chớ bày nghe xúi dại “phụ nữ lên ngôi”, Để rồi lại, thêm lần nữa “trụi trần” vì “ăn nhầm trái cấm” !