Tạ ơn Chúa, riêng em, Dẫu khổ ải gian truân, dẫu chông gai, bách hại… Đường Thập giá em đi đã dẫn tới mùa xuân! Bạn đường bên em một Đấng Tình Quân, Đã cho em giữ mãi, Hương sắc Thánh Linh ướp xuân đời tươi thắm!
Cuộc ra đi nào, giã từ nào… mà không buồn rười rượi! Kể từ đây, con đường cũ, mái ấm… vắng bóng em… Nơi quê xa, lững thững bóng ai rệu rã bước qua thềm! Mà mếu máo bâng quơ “sao con nỡ vội… bỏ nhà đi mãi thế”!