Đêm giữa đồi hoang,
Khi chiều chưa lên, bóng tối phủ bao la
Người Tử Tội tắt hơi, mặt trời bỗng dưng vụt tắt !
Một cuộc tái sinh giữa khung trời chết chóc,..
Danh mục: Thơ – Nhạc
Giới thiệu các bài thơ đạo, đời và các ca khúc của tác giả Sơn Ca Linh (Lm. Giuse Trương Đình Hiền) và của nhiều tác giả thân quen khác.
HUYỀN THOẠI CHIM HOẠ MI ỨC ĐỎ
Nên từ dạo ấy đã ân ban,
Vết đỏ khắc ghi kỷ niệm vàng.
Nên từ đó “Hoạ mi ức đỏ”,
Loài chim “Ngày Thứ Sáu vinh quang” !
NẾU!
Mẹ ơi! Nếu Mẹ trả lời KHÔNG
Hạnh phúc ơi dang dở bên lòng
Đời ngẩn ngơ trôi đời lay lắt
Kiếp người ra thế cũng bằng không.
TỪ KHI EM LÀM MẸ
Hỡi những Eva, Maria,
Hãy thắp sáng “niềm vui yêu thương” (8) và ươm màu hy vọng,
Hãy nâng niu và bảo vệ mầm sống của “Trời cao”.
Hãy noi gương Người Mẹ thánh, thuở nào,
Hãy can đảm “thưa vâng” từ khi em làm mẹ !
CHIẾC BÓNG LẶNG THẦM
Cha Giuse ơi !
Bóng mát lặng thầm từ muôn đời tiền định,
Xin cho chúng con,
“Mỗi ngày tỉnh dậy” để vâng phục ý Cha.
Để trái tim hồng bừng lửa mến thiết tha,
Dẫu “lặng thầm”,
Mãi là “chiếc bóng mang dáng hình “yêu thương phục vụ” !
AN CHỈ, CÂU CHUYỆN CỦA TÌNH YÊU
350 năm trở về nguồn An Chỉ thân yêu,
Trở về mảnh đất thiêng mang “dáng đứng diễm kiều”,
Nơi ghi đậm dấu chân
của những bậc cha ông, những con người tiên phong truyền giáo…
MÙA CHAY, TA TRỞ VỀ, EM NHÉ!
Cha hiền chẳng đợi nói xong,
Ôm con trìu mến vào lòng ấp yêu.
Rồi cha truyền dạy bao điều
Áo xinh, giày mới, nhẫn đeo… bê tròn…
CẦN CHI
Cần chi gác tía lầu son,
Bụi tre bóng mát… gió xuân dạt dào…
Cần chi “hải vị sơn hào”,
Vài con cá nhỏ tràn trào niềm vui…
LỜI KINH ĐÊM TU VIỆN
Vẫn còn đêm… con giật mình mở mắt
Ngỡ rằng Chúa gọi con, con thưa:
Chúa ơi! Con đây…
XIN VIẾT LẠI “NHỮNG CÂU TIN MỪNG CHƯA TRỌN”
Hỡi Lửa, hỡi Gió, hỡi Nước Thần Linh !
xin rửa sạch, xin tưới mát, xin đốt nóng ngọn lửa tình,
lòng cứng cỏi uốn mềm, hồn giá băng sưởi cho ấm áp…
Mọi sự trong ngoài sai lệch sửa cho ngay,
HẠT MẦM VÀ TRO BỤI
Dẫu “tro bụi” vẫn ngọc ngà tuyệt mỹ,
Kệ đớn hèn, tội lụy, vẫn đầy ắp yêu thương.
Mùa Chay Thánh, mùa của cuộc lên đường,
Để tìm lại mùa xuân và vang khúc “Hallêluia” bất tận !
CẢM NHẬN TÂN XUÂN
Vụ đông xuân lúa đồng lay nhẹ,
Đã qua rồi bấc lạnh tái tê.
Gió mùa xuân ngập ngừng thỏ thẻ:
“Sao không là… gió ấm ta về ?”
TIẾNG CHUÔNG CUỐI NĂM
Đời không phải bến ga,
Mà chuyến tàu đang hướng đến tương lai,
Nên hãy là khách lữ hành,
Để gieo những đóa hoa bên vệ đường cuộc sống…
TIN NHẮN MÙA XUÂN…
Không sao đâu, miễn niềm tin không chết,
Bởi xuân ở trong tim, và tết đến trong hồn,
Và trên chuyến tàu đời,
Bên kia đường, ta thấy “một cánh rừng đang mọc” !
“TÂN SỬU” VÀ NHỮNG BÀI THƠ “TRÂU”
Và con trâu mỉm cười
Bên bờ con sông Re… nhẩn nha một mình gặm cỏ !
MÙI HƯƠNG THÁNG CHẠP
Chuyến tàu đời đi qua hoài muôn thuở,
Khách lên đường, khách đỗ lại sân ga.
Người đi về tưởng niệm kẻ đi xa,
Nhớ quê hương nhớ mùi hương tháng Chạp !
TỪ ĐÂY NĂM THÁNG LẶNG THẦM
Từ đây năm tháng lặng câm,
“Ngài ơi hãy phán con thầm xin nghe”
NGÀI ĐI NGANG QUA NƠI ẤY
Ngài vẫn đi ngang qua những “con đường xưa ấy”,
Vẫn “ánh mắt có đuôi” vang tiếng gọi mời:
“Hãy đến mà xem”,
Xem gì, chẳng nhà, chẳng chỗ, chẳng nơi…
cả “viên đá gối đầu” cũng không,
vâng, chỉ Ngài thôi, Đường, Sự Thật, Sự Sống !