“Chân phước Anrê, Vị Tử Đạo tiên khởi của Việt Nam, hôm nay trở nên gương mẫu cho Giáo Hội tại quê hương của ngài. Chớ gì tất cả môn đệ Chúa Kitô tìm được nơi ngài sức mạnh và nâng đỡ trong thử thách và lo lắng giữ gìn vững chắc mối thân tình với Chúa, lòng hiểu biết các mầu nhiệm Kitô, lòng trung thành với Giáo Hội và tinh thần truyền giáo”.
Tháng: Tháng Bảy 2020
TẤM LÒNG BIẾT NGHE ĐỂ TÌM VIÊN NGỌC QUÝ
Bàn Tiệc Thánh Thể hôm nay cũng là một “Nước trời trong dự báo” để chuẩn bị cho “Bàn Tiệc của Nước trời chung cuộc”. Hy vọng rằng, trong số chúng ta đây, sẽ có nhiều người có được “tấm lòng biết nghe của Salomon” để tìm được “viên ngọc quí”, viên ngọc của ân sủng và tình yêu Thiên Chúa, viên ngọc là chính Đức Kitô phục sinh, là sự khôn ngoan của Thánh Thần.
NGƯỜI GIEO GIỐNG HÔM NAY TRÊN THỬA RUỘNG NƯỚC TRỜI
Xem ra, sự nhẫn nhục, đợi chờ…lại chính là con đường, là “chiến lược” mà Thiên Chúa, Đấng được mệnh danh là “từ bi, nhân hậu, chậm bất bình, rất mực khoan dung” (Tv 85,15) đã lựa chọn để thực hiện chương trình cứu độ của Ngài, như sách Khôn Ngoan (Bđ 1) đã xác nhận: “Vì là chủ sức mạnh, nên Chúa xét xử hiền lành, Chúa thống trị chúng ta với đầy lòng khoan dung: vì khi Chúa muốn, mọi quyền hành tuân lệnh Người. Khi hành động như thế, Người dạy dỗ dân Người rằng: Người công chính phải ăn ở nhân đạo, và Người làm cho con cái Người đầy hy vọng rằng: Người ban cho kẻ tội lỗi ơn ăn năn sám hối.”
CHỨNG NHÂN VÀ “3 NẺO ANH HÙNG”
Vâng, một cách nào đó, chúng ta ở đây, Giám mục, linh mục, chủng sinh, tu sĩ, chức việc, giáo dân…tất cả đều là những “cụm lan mọc từ những cành cổ thụ già kia”, từ những cây đại thụ như Anrê Kim Thông, Cuénot, Gagelin, Phaolô Châu…cùng bao nhiêu chứng nhân tử đạo khác. Chúng ta là thế hệ cháu con của các vị Tử Đạo, không thể chấp nhận “sống cuộc đời nhỏ nhoi”. Noi gương các Ngài sống anh hùng khi trung thành chọn Thánh ý Chúa, Luật Chúa, trung thành thuộc về Đức Kitô, trung thành với căn cước Kitô hữu, và trung thành yêu mến Chúa Kitô và Hội Thánh.
LỜI NGUYỆN CHIỀU CỦA VÊRÔNICA
Như ông bố
Ôm xiết đứa con nhỏ trong lòng mình.
Hãy ghìm con xuống sâu thẳm trái tim Cha,
Và ước chi con được ở đó mãi
Với những nguời con mến thương
Đến muôn thuở muôn đời. Amen.
LỜI CHÚA CỦA HÔM NAY VÀ BÂY GIỜ
Như vậy, chúng ta xác tín rằng, một khi đã mang Lời Chúa lên đường, một khi đã trở thành người gieo giống, và một khi đã đón nhận hạt giống Lời Chúa với một cõi lòng “đất tốt”, thì dứt khóa đường đi của Lời Chúa là “đường đi phải đến”, phải đến để mảnh đất trần gian nầy bớt đi những cỏ lùng hoang dại và trỗ sinh những hoa trái tốt lành. Và như thế, Lời Chúa không còn là “nỗi nhớ khô cằn của quá khứ” hay “ảo vọng không tưởng của tương lai”, mà Lời Chúa chính là hôm nay và bây giờ.
NÊN THÁNH ĐỐI VỚI THIẾU NHI VÀ GIÁO LÝ VIÊN
Giáo Hội tiếp nối sứ mạng của Chúa Giêsu, luôn quan tâm đến Thiếu nhi và Giới trẻ, vì các em là tương lai của Giáo Hội và của xã hội. “Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai”, đó là khẩu hiệu chúng ta thường thấy, như một khẳng định: muốn thế giới tương lai tốt, thì phải chăm lo giáo dục Thiếu nhi từ bây giờ.
VÌ ĐÓ LÀ TÌNH YÊU
Đường thập giá,
Dẫu có chênh vênh và xa xôi vời vợi,
Nặng tới đâu, khổ tới đâu, vẫn cứ thấy ngọt mềm !
Khi đã yêu thì bò hòn cũng trở thành mật ngọt dịu êm
Và cái “ách”, cái “gánh”,
đã trở thành tình yêu đúng nghĩa !
TÌNH YÊU VÀ “CON ĐƯỜNG GIẢI ÁCH”
Và từ sự cảm nhận thiên linh đó, Đức Kitô đã đề nghị hẳn một con đường hành động, một chọn lựa nghiêm túc để được “giải ách” dành cho những ai được Chúa Cha mặc khải: “Tất cả hãy đến với Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta dịu hiền và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an. Vì ách của Ta thì êm ái, và gánh của Ta thì nhẹ nhàng” (Mt 11,28-30).
HÃY TẬP CHẾT MỖI NGÀY
Vâng, đây là lời khuyên của vị linh mục khôn ngoan, lão thành trong một tu viện dành cho một tu sĩ trẻ của câu chuyện được kể bởi cha Giuse Nguyễn Ngọc Tuyên trong bài khảo luận mang tên “Đức Khiêm Nhường”:
– Tốt lắm! Vậy thì, con hãy sống như thầy An-tôn đang nằm dưới nấm mồ ấy. Hãy sống như một người đang chết, con hãy coi như mình đã chết, bởi vì người chết sẽ không còn biết phản ứng gì trước những lời tâng bốc khen ngợi hay lăng mạ mắng chửi. Khi con xem mình như kẻ đã chết, con sẽ tìm được bình an vô tận. Con sẽ từ bỏ được chính bản thân con.
MÁCH NHỎ NÊN THÁNH !
Rất nhiều người trong Giáo hội nói: “Tôi nên thánh ư ? Không, việc đó dành cho người khác, không phải tôi”. Như thể họ không tin rằng Chúa có thể đổi mới mọi sự, rằng đối với Ngài không có gì là không thể. Nếu điều này có thể đi vào lòng trí của thánh Augustinô và thánh Phanxicô, thì cũng có thể đi vào tâm hồn bạn.
CÁC ĐỀ TÀI CỦA TÔNG HUẤN “LAUDATO SI”
Theo Đức Thánh Cha, nếu chúng ta muốn chống lại nghèo đói và bảo vệ môi trường cùng một lúc, chúng ta phải thiết lập tương quan giữa môi trường, sự nghèo đói và thế hệ tương lai. “Đặt mối quan hệ và lưu lại” là cốt lõi của một hệ sinh thái toàn thể, như là nguyên tắc hướng dẫn trung tâm của Tông Huấn.