Cuộc “xuất hành tâm linh” nầy luôn đòi hỏi nhiều “từ bỏ, hy sinh, bứt phá…”; tuy nhiên, hãy vững tin rằng : cho dù có những lúc phải đối diện với gian nan thử thách, với cay đắng hy sinh hay đêm tối thập giá… thì Chúa vẫn hiện diện ngay bên khi ta ngước mắt kêu cầu, để “phục sinh” tất cả trong rạng ngời ân sủng hôm nay và trong hạnh phúc viên mãn của Nước Trời mai hậu.
Tác giả: Trương Đình Hiền
Ô HAY ! CÁI TỘI THIẾU SÓT
Đừng xem thường những hành vi ta gọi là “thiếu sót”,
Cái tội tầy đình, tội “thiếu sót yêu thương”.
Chiều xế cuộc đời, khi đã đến cùng đường,
Ta sẽ bị xét xử, chung qui ! Chỉ là tội “thiếu sót” !
ĐỂ KHỎI BỊ CHUỘT CẮN THÔI MÀ !
Vâng. Chắc chắn Đức Kitô đã trải qua cơn cám dỗ của ma quỷ cũng với những chiêu trò “đơn giản…thôi mà” nhưng rất tinh vi và nguy hiểm chết người đó ! Và dĩ nhiên, Ngài đã chiến đấu kịch liệt với thứ vũ khí mang tên “Lời Chúa” : “Đã có lời chép rằng…!”; và đã chiến thắng cách khó khăn, sau khi đã phải trả giá cho sự toàn thắng cuối cùng bằng cái chết thập giá : “Mọi sự đã hoàn tất” (Ga 19,30); “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha” (Lc 23,46).
HOANG MẠC VÀ CUỘC CHIẾN THẮNG CỦA “LỜI”
Như thế, cuộc hành trình Mùa Chay của Hội Thánh hay của mỗi người chúng ta hôm nay, nói cho cùng, chỉ là cuộc thực hành thường xuyên của đức tin, một đức tin sống động làm mới mãi dòng nước Rửa tội chảy xuyên suốt cuộc đời và tràn lan thế giới, một đức tin kiên cường chiến đấu và chiến thắng những cám dỗ và chào thua.
CHÙM THƠ “TÁM THÁNG BA”
“Tám tháng Ba”,
Một ngày thôi giữa bao ngày trọng đại,
Tự sống, tự vui, tự hạnh phúc…đủ rồi.
Chớ bày nghe xúi dại “phụ nữ lên ngôi”,
Để rồi lại,
thêm lần nữa “trụi trần” vì “ăn nhầm trái cấm” !
MÙA CHAY VÀ TRO BỤI CUỘC ĐỜI !
Như áng mây chiều trôi lãng đãng,
thuyền xuôi neo lại bến thiên thu.
Gõ nhịp bài tâm ca thanh thản,
Em ơi, đời, một thoáng phù du !
LINH ĐẠO “TÌNH YÊU ĐÁP TRẢ TÌNH YÊU”
Trong buổi đầu Tin Mừng vừa đến với quê hương Việt Nam « đang thời mở cõi », đã có một Kitô hữu tân tòng, một Thầy Giảng, cũng đã sống và làm chứng cho « TÌNH YÊU » bằng một sự « ĐÁP TRẢ » tuyệt vời là chính cuộc « Tử Đạo » oai hùng của mình. Đó chính là Thầy Giảng Anrê Phú Yên, hoàn tất hiến lễ tình yêu và chiều ngày 26.7.1644 và được Giáo Hội tuyên phong Á Thánh ngày 5.3.2000 mà di chúc thiêng liêng của ngài còn lưu lại có thể tóm tắt cả một linh đạo : LINH ĐẠO TÌNH YÊU ĐÁP TRẢ TÌNH YÊU :
ĐÃ CÓ MỘT MÙA XUÂN NHƯ THẾ
Nhớ về anh, thế hệ của một thời kiên vững,
Thời gieo hạt mầm, vở đất của cha ông.
Thời của thuyền nan, chân đất, gánh gồng,
Mang hạt Phúc Âm qua muôn vàn nguy khó.
NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG KHIÊM HẠ
Trong một thế giới mà khí cụ truyền thông hiện đại, phổ cập và tinh vi hơn bao giờ hết, những người Kitô hữu, nhất là những ai mà sứ vụ rao giảng, hướng dẫn cộng đoàn, định hướng niềm tin-văn hoá…được ân trao cách loại biệt (Giám mục, linh mục, giáo lý viên, chuyên viên mục vụ truyền thông, truyền giáo…) luôn phải là người “phát ngôn” của sự thật, chứng nhân của “Niềm vui Tin Mừng”, những người “rao giảng vui tươi” như giáo huấn của Đức Giáo Hoàng Phanxicô trong tông huấn “Niềm vui Tin mừng”
CHÙM THƠ SUY NIỆM MÙA CHAY THÁNH
Đường ta đi vẫn con đường trần lầy lội,
Vẫn cuộc đăng trình,
Giăng mắc giữa muôn vàn tội lỗi với thứ tha.
Giữa vong ân bội nghĩa với thương xót bao la…
Vâng, đời là cả Mùa Chay,
Xuyên suốt cả giữa “hai đầu con rắn” !
CHÙM THƠ SUY NIỆM VỀ THÁNH GIUSE
Giữa một thế giới ngập bon chen, ồn ào, vội vã,
Chúng con cần Ngài, người “Thợ cả vô danh”.
Để thấy đức tin vẫn còn ngời sáng yên lành,
Trong bàn tay chai sạn của cha,
Nơi khóe mắt nhạt nhòa của mẹ.
TOÀ ÁN ĐỜI – LƯƠNG TÂM ĐẠO
Và điều này khiến tôi nghĩ đến trường hợp của Herôđê, là kẻ trong nỗi sợ mất quyền lực, đã ra lệnh tàn sát tất cả những trẻ thơ thànn Bêlem. Đằng sau chuyện này có satan. Cố nhiên chúng ta phải thực hiện mọi biện pháp thực tế theo lẽ thường mà khoa học và xã hội cung cấp cho chúng ta, nhưng đồng thời chúng ta cũng không được quên đi thực tại này; chúng ta cần phải sử dụng các phương thế siêu nhiên mà chính Chúa dạy chúng ta: đó là khiêm nhường, tự cáo buộc mình, cầu nguyện và đền tội. Đây là cách duy nhất để thắng vượt ma quỷ. Đó chính là cách Chúa Giêsu đã chiến thắng nó…”
VĂN TẾ CHA PAUL MAHEU (1869 – 1931)
Cho dẫu biết : “Ai tin Đức Ki-tô, dù có chết vẫn được vào cõi sống”
Nhưng phận người : “Thân cát bụi, cỏ dại hoa đồng mềm yếu, mỏng manh”.
Nên hôm nay, nhân ngày Giỗ 88 năm của cha Paul Maheu,
Đoàn chúng con, lớp hậu thế, cùng hoà chung ý hợp tâm đầu,
Nguyện xin Chúa, giàu xót thương, niệm tình thương giải thoát.
TÂN TÒNG “CHÚA” ! CHO MỘT NGƯỜI VỪA ĐI XA
Thôi nhé,
Anh bình an chuyến tàu về “viễn xứ”,
Rồi chúng mình “ga cuối” sẽ gặp nhau.
Khói hương thơm hoà lời kinh nhỏ nguyện cầu,
Vẫn có nhau “nối linh thiêng vào đời”, anh nhé !
ĐÓ LÀ NGƯỜI MẠNH NHẤT
Và chắc chắn một điều : chỉ với con đường “mới mẻ của Tin Mừng” nầy mới mong đẩy lùi nền “văn hoá oán thù”, nền “văn mình sự chết”, như cách định nghĩ của Michel Quoist : “Hành động duy nhất có thể làm đứt đoạn dây chuyền bạo lực, đó là tha thứ và yêu thương. Ai dám đưa cả má trái mình ra, đó là người mạnh nhất.”
CUỘC LỮ HÀNH CỦA ANH CHÀI LƯỚI
Con đường Phêrô đã chọn, đã đi và đã đến,
Vâng lệnh Thầy tới tận chỗ nước sâu
Cũng lại đồi cao, bóng dáng nhạt màu !
Trên thánh giá ngược, giống như Thầy,
Phêrô đã hát trọn bài ca hy tế…
CHIẾC XƯƠNG SƯỜN BỊ ĐÁNH CẮP
Là xương,
Nên cứ lủi thủi chịu thiệt thòi câm lặng,
Bạo lực gia đình, bị đoạ đày, bị hiếp, bị giết, bất công…
Mà hầu hết là nạn nhân của những thằng đàn ông,
Những “tạo vật”
được vinh dự “mang ảnh hình Thượng Đế”.
LỜI RU CON CỦA BÀ MẸ BUÔN GÁNH BÁN BƯNG
Con ơi ngủ trọn giấc nồng,
cho vai mẹ nhẹ cho lòng mẹ yên.
Cháo cơm mắm muối gạo tiền,
khỏi lo có mẹ muộn phiền mẹ đương.