Cho dẫu nóng, dẫu mệt, dẫu bộn bề trăm thứ, Dẫu khó khăn, nghèo túng, lẫn đường xa… “Cuộc hẹn Qui Nhơn Tháng Bảy” vang rộn khúc tình ca, Bởi có anh, Anrê Phú Yên, Anh lại về giữa những hàng sao quê mẹ !
Vâng, cho dẫu đời em tồi tàn rơm rạ, Luôn hãy nhớ rằng: “Giữa lòng bàn tay Ngài đã khắc tên em”. Em là vì sao Ngài đã đếm giữa bao la bát ngát trời đêm. “Vì đó chính là em”, thế thôi, để em thuộc về Ngài miên viễn !
Một thời mà… Viên đạn vô tình ghim trên ngực, Để cô thôn nữ đáng yêu chợt hóa thành cổ tích ! Để chàng thanh niên bỗng dưng tàn phế giữa đời trai… Để tiếng chuông nhà thờ im bặt suốt tháng năm dọc dài, Vâng “có một thời” để Trà Câu em lụi tàn…
Tháng Sáu Thánh Tâm, Những giọt máu hồng chảy từ Trái Tim vẫn còn thơm lựng ! Gương sáng Tông Đồ, Hội Thánh nhớ hoài hai vị tiền nhân vĩ đại Phêrô- Phaolô. Đẹp thay những bước chân, dấn thân cho nghĩa vụ Tông Đồ, Quý lắm bao cuộc đời, hy sinh vì vinh quang…