Truyện ngắn, giai thoại

BÓ HOA HỒNG TRẮNG

Nghe nói lúc Tùng bị xe đâm vào, Tùng bị nảy lên cao rồi rớt xuống. Nhưng người ta thấy Tùng vẫn nắm chặt bông hoa hồng trắng trong tay… Trước khi tắt thở, Tùng còn cười đó em”.

Góc nhìn văn hoá, Gương chứng tá, Truyện ngắn, giai thoại

DUYÊN NỢ

Mày đừng nói như vậy, với một người sắp sửa chết mình đừng nuôi thù hận nữa. Thôi mày ra ngoài trông chừng cho tao đi. Tôi lấy cái khăn màu tím cột trên vai áo, dấu hiệu nhận diện của đơn vị, thấm chút nước rót từ bình tông lau nhẹ trên mặt cô gái. Tôi ngẩn người trong giây lát vì sắc đẹp của cô, khuôn mặt thanh tú với hàng mi cong vút nhất là sống mũi cao nôm cô phảng phất như minh tinh màn bạc dù trắng xanh vì mất máu nhưng cô ta vẫn có nét thu hút đặc biệt.

Gương chứng tá, Truyện ngắn, giai thoại

DONOR – HIẾN TẶNG

Ngay sau cái đêm “gặp ma” trong bệnh viện đó, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi về bàn với chồng, và vợ chồng tôi đã cùng đi đến quyết định là ra DMV để ghi tên tình nguyện làm người “DONOR”. Nếu một mai có người nào phải ra đi trước, chúng tôi không muốn người thân mình ở lại phải suy nghĩ để làm những quyết định đau lòng thế cho mình.

Truyện ngắn, giai thoại

CON MÉN

Bây giờ, tôi thấy quí vô cùng những chữ la tinh mang móc câu, để trở thành chữ ư chữ ơ, đội nón úp nón ngửa để trở thành chữ â chữ ă, kéo theo mấy dấu lăn quăn nằm dưới nằm trên… Bởi vì nhờ có chúng nó mà cha con con Mén vẫn thấy được gần nhau mặc dầu ở xa nhau cách nửa địa cầu. Bởi vì nhờ có chúng nó mà tôi đã khám phá ra con Mén, một đứa gái nhỏ tuy tị nạn bao năm ở xứ người mà trong lòng vẫn còn giữ nguyên hình ảnh của xóm Bộng, của Sài Gòn, của Việt Nam…

Cảm nhận đức tin, Gương chứng tá, Truyện ngắn, giai thoại

TÔI ĐÃ ĐƯỢC LOAN BÁO TIN MỪNG

Tôi tin Chúa ban tặng mỗi người một con đường riêng. Con đường ấy mỗi ngày thêm một điều mới lạ, thêm một cụm cỏ, nhánh hoa từ lòng mến của nhau. Tôi cảm tạ tất cả những người đã đi trên con đường cuộc đời tôi- tuy không dành cho tôi, nhưng đã để lại ấn tượng trong lòng tôi rất đẹp. Những điều rất đời thường, tưởng chừng như sẽ rơi hút vào không gian. Nhưng không, trong ơn Thiêng, nó sẽ được trau chuốt và đọng lại, rồi một ngày, đúng thời đúng lúc sẽ nở hoa…

Cảm nhận đức tin, Gương chứng tá, Truyện ngắn, giai thoại

NGƯỜI MẸ THỨ HAI

Mẹ tuy nghèo nhưng sống rất quảng đại, chẳng giữ lại gì cho riêng mình, có gì cũng muốn cho đi. Có bao nhiêu tiền mẹ để dành để thuê người ta cưa củi, mặc dù các cha nói để các cha trả nhưng mẹ cứ dành trả hết, rồi mua một chút gì đó cho các chú dùng khi xuống chở củi về Chủng viện vì sợ các chú đi đường xa mệt.

Cảm nhận đức tin, Truyện ngắn, giai thoại

NƠI CON TÌM VỀ

Người ta thường nói: “Con người có rất nhiều nơi để đến, nhưng chỉ có một chốn để quay về. Đó là gia đình, nơi gia đình ta tìm được sự bình yên và an toàn nhất. Trong cuộc sống, cho dù mọi thứ có quay lưng lại với ta nhưng có một thứ mãi mãi không hề thay đổi và vẫn lặng thầm đi bên ta, vẫn dang tay đón ta trở về đó là gia đình. Thật vậy, gia đình chính là nơi ta tìm về khi ta mệt nhoài trên con đường đời đầy dẫy những chông gai…”.

Cảm nhận đức tin, Gương chứng tá, Truyện ngắn, giai thoại

GÓI MÌ ỐNG CỦA MỘT CỤ GIÀ

“Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”

Gương chứng tá, Truyện ngắn, giai thoại

PHẨM HẠNH : MỘT TÀI SẢN CAO QUÝ !

Khi sắp qua đời, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc:
“Trước khi quen biết mẹ con Chiada, tôi nghĩ mình là một người rất giàu có. Nhưng khi đứng trước hai mẹ con họ – những người nghèo khổ, không có tiền chữa bệnh nhưng vẫn nhất quyết trả lại 100 ngàn đô, tôi nhận ra rằng họ mới là những người giàu có nhất. Bởi dù trong hoàn cảnh nào, họ luôn giữ một tiêu chuẩn đạo đức rất cao.

Cảm nhận đức tin, Truyện ngắn, giai thoại

NGƯỜI THỢ ĐIÊU KHẮC

Suốt cả tháng trời, ông thợ miệt mài đọc kỹ cuốn Thánh Kinh và ngắm nghía bức ảnh chịu nạn. Không giống vẻ oai nghiêm của các tượng Thần ông từng khắc, cũng không có vẻ an nhiên tự tại của tượng Phật với những đường nét bệ vệ, tròn trĩnh. Tượng Chúa là những lồi lõm của một người gầy gầy, với những thương tích khắp người, một người trần truồng để lộ ra những xương sườn và cái bụng lép kẹp, nhất là gương mặt hốc hác, đau đớn của người chịu khổ hình.