Cảm nhận đức tin, Thơ - Nhạc

GÓC CHIỀU

(Mến tặng các chị Nữ Tỳ Làng Sông nhân buổi chiều trước ngày tĩnh tâm 2021)

Mặt trời vừa khuất đường bên,

Hàng sao thỏ thẻ “chiều lên kia rồi” !

Ráng hồng dần nhạt pha phôi,

Rủ nhau xuống cỏ mà ngồi mà chơi.

Lửa hồng khói trắng chơi vơi,

Bắp non vừa chín vừa khơi hương nồng.

Cội sao già mải miết trông,

Làm sao trẻ lại tuổi hồng ngày xưa ?

Chẳng cần kẻ đón người đưa,

Mà sao duyên vẫn sớm trưa ngọt ngào ?

Cần chi môi thắm má đào,

Vẫn vui vẫn đẹp… là sao hỡi người ?

Thì ra có những cuộc đời,

sống vui đâu thiết rạng ngời kiêu sa;

Thảm cỏ xanh một mái nhà,

Chọn yêu đâu cứ ngọc ngà mới theo…

Vẫn cao sang dẫu đơn nghèo,

Vẫn cười trong khổ, vẫn reo khi buồn…

Để đời ai đó lệ tuôn,

Vẫn còn hơi ấm lời thương vỗ về…

Ngoài kia đời những bến mê

Trong nầy gió dịu vườn quê sum vầy…

Thiên đàng có phải là đây ?

Mà sao câu hát ươm đầy hương yêu…!

Thương Làng Sông một góc chiều,

Thương em chọn sống, chọn yêu…lạ đời !

Đường mai dẫu có xa khơi,

“Góc chiều” thuở ấy đừng vơi mạch hồng !

Sơn Ca Linh (19.6.2021)