THÁNH GIỮA ĐỜI VUI

“THÁNH GIỮA ĐỜI VUI” không chỉ là âm vang của một lời réo gọi nhưng chính là trọng tâm của sứ điệp quan trọng mang tên “Hãy Vui mừng Hoan hỉ” (Gaudete et Exsultate) mà Đức Giáo Hoàng Phanxicô muốn chuyển tải cho Dân Chúa và cho cả thế giới hôm nay, một thế giới đang hoang mang trước áp lực của bóng tối tội lỗi.

Chúng ta có thể tìm thấy nội dung ý nghĩa cũng là tiêu đích của văn kiện đặc biệt nầy được Đức Thánh Cha nêu rõ ngay từ đầu : “Mục đích khiêm tốn của tôi một lần nữa là nêu lên lời mời gọi nên thánh theo một phương cách thực tiễn cho thời đại chúng ta, một thời đại vốn chất chứa nhiều rủi ro, thách đố và cơ hội. Vì Chúa đã chọn mỗi người chúng ta “để trước thánh nhan Ngài, ta trở nên tinh tuyền thánh thiện, nhờ tình thương của Ngài” (1) (Ep 1,4).

            Trong niềm xác tín của Hội Thánh, nếu “nên thánh” là chuyện của con người và được “dành cho mọi người” không trừ ai (2), thì điều đó lại phát xuất từ ý định ngàn đời của Thiên Chúa: “Hãy nên thánh, vì Ta là Đấng Thánh” (Lv 11,44; x. 1 Pr 1,16); và nếu đặt “chuyện nầy” trong viễn tượng “Nhiệm Cục Cứu Độ”, thì chúng ta có thể nói được rằng : nên thánh là một câu chuyện tình dài về “thánh hoá và cứu độ” được viết nên bằng sự can thiệp và hướng dẫn của Thiên Chúa cùng sự đáp trả của nhiều con người liên đới với nhau. Hiến chế Giáo Hội của Công đồng chung Vatican II đã tóm tắt nội dung nầy như sau : “Thiên Chúa muốn thánh hoá và cứu độ con người không như những cá nhân riêng rẽ không chút liên đới với nhau, nhưng Ngài muốn làm cho họ thành một dân tộc để họ nhận biết Ngài trong chân lý và phụng sự Ngài trong thánh thiện”.(3)

            Như vậy nên thánh đâu phải là chuyện của “một sớm một chiều”, giống như thửa ruộng lúc nào cũng “sạch bóng cỏ lùng”, mà như Chúa Giêsu dạy, phải đợi đến “cuối mùa thu hoạch, cỏ-lúa mới tách bạch phân minh” (Mt 13,36-43). Phải chăng điều đó muốn nói lên rằng : con đường nên thánh của nhân loại, của Dân Chúa, nói theo ngôn ngữ của Vị Tôi Tớ Chúa – Đức cố Hồng y F.X. Nguyễn Văn Thuận, “được Thiên Chúa viết thẳng bằng những đường cong”(4).

            Và sau đây là “những đường cong tuyệt mỹ” trên cái “bản sơ đồ về hành trình nên thánh” mà chúng ta cùng mày mò khám phá, vừa để tri ân cảm tạ “những việc lạ lùng” (Lc 1,49; x. Tv 136 3.4) của Thiên Chúa tình yêu (Tv 118), vừa để thêm chút hành trang trên cuộc lữ hành “trở nên hoàn thiện”.

BBT

_____________________________________ 

Ghi chú :

(1) ĐGH Phanxicô, tông huấn HÃY VUI MỪNG HOAN HỈ (GAUDETE ET EXSULTATE), chuyển ngữ Giám mục Gioan Đỗ Văn Ngân, Văn phòng Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, nxb. Tôn giáo 2018. Số 2, tr. 5-6. (Các trích dẫn về  sau, tên tông huấn nầy được viết tắt bằng hai từ GE)

(2) GE số 14 : “Chúng ta có khuynh hướng nghĩ rằng sự thánh thiện chỉ dành cho những ai có khả năng rút khỏi những công việc thường ngày để dành nhiều thời gian cho cầu nguyện. Không phải như thế. Tất cả chúng ta đều được mòi gọi nên thánh bằng đời sống yêu thương và làm chứng trong mọi việc mình làm, ở nơi mình sống”.

(3) Công Đồng Vaticanô II, HĐGMVN, Uỷ Ban Giáo lý Đức Tin, nxb. Tôn giáo 2012, Hiến chế Giáo Hội số 9

(4) TGM F.X. NGUYỄN VĂN THUẬN, Chứng Nhân Hy Vọng, Tuần tĩnh tâm của Đức Thánh Cha & Giáo triều Rôma, tr. 16.