BIẾT ĐẾN BAO GIỜ !

,

(Chút cảm nhận qua sứ điệp Tin Mừng Luca 4,21-30 : “Quả thật, Ta bảo các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình…”

Hôm nay ta về nơi “cố quận”,

Chờ ai mời đón bước “vinh quy”.

Làm sao quên chút tình vương vấn ?

Ba mươi năm một cõi xuân thì !

 

Hội đường xưa, những gương mặt cũ,

Sáng Sa-ba rợp bóng sồi già,

Trong tay mẹ dung dăng dung dẩy,

Lặng thầm nương bước chậm bên cha…!

 

Hôm nay về đọc trang sách ấy,

Ô hay, giờ ứng nghiệm rồi đây !

Cứ tưởng đời vui, người bừng dậy…

Vỗ tay reo, hạnh phúc dâng đầy !

 

Thì đây, vẫn là con “Bác Mộc”,

Có gì đâu mà phải xôn xao.

Chắc lại “mị dân” và chơi sốc,

“Bụt nhà không thiêng” miễn đón chào !

 

Thì ra vẫn “lá khoai nước đổ”,

Lời đến, Lời đi, lại trôi xa,

Người vẫn mãi “người dưng nước lã”,

Vẫn là “khách lạ” mới băng qua !

 

Biết đến bao giờ “Lời ở lại”,

Và Người thôi “nước lã người dưng” ?

Thế giới mở vòng tay ưu ái,

Đồng ca vui “khúc nhạc Tin Mừng” !

 

Sơn ca Linh

(Bàu Cá – Những ngày cuối năm Mậu Tuất)