(Chút cảm nhận Phục Sinh)
Xôn xao cái “Ngày Thứ Nhất” !
Mới sáng tinh mơ mà cuối xóm đầu làng …
Nhất là nơi khu chợ bên đường cái quan,
Nhỏ to kháo láo râm ran, các bà tám chuyện…
Thì ra,
Chuyện “ông Thầy Giêsu”, chưa tan nỗi buồn đau điếng,
Nay chợt về “Tin Vui: NGÀI ĐÃ SỐNG LẠI RỒI” !
Toàn là “tôi làm chứng”:
Ngôi Mộ trống, thiên thần …, mới sáng nay thôi,
Lại chuyện kể ly kỳ
của cô Mai Đệ Liên một mình diện kiến !
Đất trời vui hẳn lên,
Tin xuân chợt về và những con én liệng,
Mắt sáng, môi cười thay mếu máo rưng rưng,
Thế sao ? Có thật không ? chuyện lạ quá chừng !
Thiệt mà ! Trăm phần trăm ! Ngài đã sống lại !
Rồi từ đó,
Câu chuyện “bình minh Ngày Thứ Nhất trong tuần”,
Đã trở thành vĩ đại,
Chuyện Thầy Giêsu Nadarét vừa bị đóng đinh,
Chưa được ba ngày đã vội “phục sinh”,
Đã hiện ra tùm lum,
mộ trống, nhà Tiệc Ly,
bờ hồ Galilê, đường Emmau, quán trọ…
Và,
Chuyện kể “của bà Maria Mađalêna” chưa bao giờ thấy cũ !
Bởi có muôn vạn người lại “kể tiếp” chuyện ngày xưa.
Nhưng, Chuyện “Chúa Phục Sinh” mà !
Đâu phải bằng lời là đủ, đâu phải nói là vừa,
Cần mạng sống, trái tim, đôi tay, … mới trở thành “Lời Chứng” !
Vâng,
Chuyện kể “Phục Sinh”,
Chuyện của niềm tin đá vàng kiên vững,
Chuyện của tình yêu cứu độ muôn đời…
Chuyện của niềm hy vọng bừng sáng nơi nơi,
Của những cuộc đời
Chọn sống yêu thương và trở thành “nhân chứng” !
Sơn Ca Linh (Phục Sinh 2021)