Truyện ngắn, giai thoại

“LỜI” LÀ SỐ 1

Chuyện cổ tích : VIÊN NGỌC VÀ LỜI ĐỨC VUA

Một hôm nhà vua triệu tập các cận thần. Vua đưa cho quan Tể Tướng một viên ngọc trai lóng lánh và hỏi:

  • Ông hãy nói viên ngọc này đáng giá bao nhiêu?
  • Muôn tâu, nó đáng giá còn hơn số lượng vàng khối mà 100 con lừa có thể chở.
  • Ông hãy đẫp vỡ nó ra!
  • Muôn tâu Bệ Hạ, làm sao hạ thần có thể phung phá một báu vật như thế ạ!

Nhà vua thưởng cho quan Tể Tướng một chiếc áo danh dự và lấy lại viên ngọc. Kế đó vua đưa viên ngọc cho quan Thị Vệ, cũng hỏi:

  • Theo ông, nó đáng giá bao nhiêu?
  • Bằng nửa vương quốc.
  • Hãy đập vỡ nó ra!
  • Ðập vỡ viên ngọc này ư? Muôn tâu Bệ Hạ, tay thần không thể nào làm được việc đó.

Nhà vua cũng thưởng cho ông này một chiếc áo danh dự, lại còn tăng lương cho ông. Sau cùng nhà vua đưa viên ngọc cho Abdul:

  • Ngươi có biết viên ngọc này đẹp đến mức nào không?
  • Muôn tâu, đẹp không thể nói được.
  • Hãy đập nát nó đi.

Lập tức Abdul lấy hai viên đá đập vỡ viên ngọc ra và nghiền nó thành bụi. Quần thần thét lên sợ hãi vì sự táo bạo của Abdul. Họ hỏi:

  • Tại sao nhà ngươi dám làm thế chứ?

Abdul bình tỉnh đáp:

  • Lệnh của Hoàng Thượng đáng giá hơn bất kỳ viên ngọc quý nào. Tôi tôn kính Hoàng Thượng chứ không tôn kính viên ngọc.

Nhà vua khen ngợi thái độ của Abdul và thưởng chàng trọng hậu hơn cả hai vị quan kia.

Câu chuyện giúp chúng ta hiểu tại sao khi Ðức Giêsu biến hình, tiếng Chúa Cha từ trời đã phán: “Ðây là Con Ta yêu dấu. Hãy vâng lời Ngài”.

Sưu tầm