Lễ Giáng Sinh vừa qua. Lễ Thánh Gia Thất sắp đến. Những ngày này là cuối năm dương lịch 2018 rồi, và chuẩn bị đón chào năm dương lịch mới 2019, với Lễ Đức Maria Mẹ Thiên Chúa. Và cứ mỗi cuối năm, tôi không sao quên được hình ảnh và câu chuyện của cụ Tom, người đã để lại…
“MẸ THIÊN CHÚA” CỦA CỤ TOM
Lễ Giáng Sinh vừa qua. Lễ Thánh Gia Thất sắp đến. Những ngày này là cuối năm dương lịch 2018 rồi, và chuẩn bị đón chào năm dương lịch mới 2019, với Lễ Đức Maria Mẹ Thiên Chúa. Và cứ mỗi cuối năm, tôi không sao quên được hình ảnh và câu chuyện của cụ Tom, người đã để lại…
XIN MỜI NGÀI NÁN LẠI !
Trong trí óc ngu ngơ,
Của một người khô đạo,
Con được biết rằng :
Hơn 2000 năm trước Ngài đã Giáng sinh !
Một cuộc hạ cố từ chốn thiên đình,
Để viếng thăm,
Và chọn ở lại làm phận người nhân thế !…
Cám ơn vì con đến bên Mẹ
Ngày hôm sau, các tu sĩ trong nhà dòng chắng thấy bóng dáng Marcellinô đâu nên đỗ ra đi tìm khắp chốn. Cuối cùng họ đã tìm thấy cậu bé trong căn gác nhà kho, nhưng đã chết cứng, trong tư thế dựa vào cánh tay của tượng Chúa Giêsu trên Thánh Giá và với một nụ cười trên môi !
Bàn tiệc mới bắt đầu và sẽ không bao giờ đóng cửa
Tin mừng của Chúa Giêsu liên tục là chân lý rạng ngời thuyết phục hàng hàng lớp lớp muôn vạn cõi lòng và cuộc sống, chỉ vì điểm đến của niềm tin ấy, tiêu đích của chân lý ấy, hiện thực của tin Mừng ấy chính là niềm hy vọng ở bên kia vực thẳm, là bình minh sau đêm dài tăm tối, là phục sinh rạng rỡ sau cái chết tủi nhục thương đau, là “bữa tiệc hoan vui nồng nàn bác ái yêu thương” sau những sầu thương và nước mắt của rẻ chia, phản bội, hận thù…
Bàn tay của lòng thương xót
“Ước gì bàn tay chúng ta nắm lấy đôi tay họ và kéo họ đến với chúng ta, Ước chi tiếng nói của họ trở thành tiếng nói của chúng ta, và ước chi chúng ta có thể chung tay phá đổ những rào cản của thái độ dửng dưng lãnh đạm, vẫn thường được dùng để che giấu thói giả hình và tính ích kỷ.”.
Ai dám đưa má trái mình ra, đó là người mạnh nhất
Quả thật, chỉ với con đường “mới mẻ của Tin Mừng” nầy mới mong đẩy lùi nền “văn hoá oán thù”, nền “văn mình sự chết”, như cách định nghĩ của Michel Quoist : “Hành động duy nhất có thể làm đứt đoạn dây chuyền bạo lực, đó là tha thứ và yêu thương. Ai dám đưa cả má trái mình ra, đó là người mạnh nhất.”
MỘT CHÚT THÔI NHƯNG SAO MÀ LỚN VẬY !
Cho tôi xin chút dầu thơm em nhé,
Để mang về mà cất giữ phòng thân,
Và để ai quanh lối xóm đang cần,
Tôi mang đến và chia cho chút xíu !
CHỈ CÓ THẦY MỚI BIẾT
(Kính tặng Đức Cha Phêrô Nguyễn Soạn nhân dịp mừng Thượng Thọ Bát Tuần – 1936-2016, và cha Giuse Phạm Thanh nhân dịp mừng Kim Khánh linh mục – 1966-2016)
ĐGH mời người nghèo dự tiệc mừng lễ Giáng Sinh
Văn phòng Bác Ái của Tòa Thánh loan báo Đức Giáo Hoàng Phanxicô sẽ mời một nhóm người nghèo đến ăn trưa do các vận động viên thể thao thuộc lực lượng cảnh sát tài chánh Ý bảo trợ và phục vụ.
Bài ca của người lữ hành
…Trên con đường mòn,
Con đường mòn của kiếp nhân sinh
Đã bao đời quen thuộc, chán ngấy !
Tôi đã bước đi,
Và bổng thấy một chiều hoang dại…
ÁO TÍM MÙA ĐÔNG
Cứ mỗi đông về mang sắc tím,
Ta nghe mùa Vọng những xôn xao,
Nghe tiếng mưa rơi và sương đọng,
Nhạc trầm mà hướng mãi lên cao !
CHƯƠNG I : ƠN GỌI NÊN THÁNH
“ANH EM HÃY VUI MÙNG HOAN HỈ” (Mt 5,12), Chúa Giêsu nói như thế với những người bị bách hại hoặc chịu sỉ nhục vì Người. Chúa đòi chúng ta mọi sự, nhưng cũng ban cho chúng ta sự sống đích thật, tức hạnh phúc mà chúng ta được dựng nên để lãnh nhận. Người muốn chúng ta nên thánh chứ không muốn chúng ta bằng lòng với một cuộc sống nhạt nhẽo và tầm thường.
Thông tin liên hệ
Thông tin liên hệ
THÁNH GIỮA ĐỜI VUI
“THÁNH GIỮA ĐỜI VUI” không chỉ là âm vang của một lời réo gọi nhưng chính là trọng tâm của sứ điệp quan trọng mang tên “Hãy Vui mừng Hoan hỉ” (Gaudete et Exsultate) mà Đức Giáo Hoàng Phanxicô muốn chuyển tải cho Dân Chúa và cho cả thế giới hôm nay, một thế giới đang hoang mang trước áp lực của bóng tối tội lỗi.