Thì ra, Đức Kitô muốn Giáo Hội của Người, môn sinh của Người thuộc về “thế giới văn minh” và xây dựng nền “văn minh tình thương” nên Người đã phát lệnh: “Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình”.
Tác giả: Trương Đình Hiền
HỘI THÁNH ĐANG CẦN NHỮNG CÀNH NHO NHƯ THẾ!
Một Hội Thánh cằn cỗi tê liệt, một kitô hữu già nua nghèo nàn… sẽ là dấu chỉ Thiên Chúa bị xúc phạm, bị thất bại! Cũng vậy, một Hội Thánh đầy “hoa thơm trái ngọt”, một kitô hữu năng động trẻ trung… sẽ là dấu chỉ “Thiên Chúa được tôn vinh”, như chính Đức Kitô đã khẳng quyết: “Điều làm Thiên Chúa được tôn vinh là: anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy” (Ga 15,8).
NHỮNG BÌNH DẦU CAM TÙNG MANG TÊN MỚI
Chúng ta hãy cầu xin cho thế giới hôm nay, Giáo Hội hôm nay và các cộng đoàn chúng ta hôm nay có được những “bình dầu thơm” tuyệt vời như thế. Vâng, những “Bình Dầu Cam tùng” mang tên mới là những cuộc đời linh mục, tu sĩ… sẵn sàng dấn thân theo Đức Kitô Mục tử và cùng với Ngài, hy sinh cuộc đời để sống và chết cho anh em.
BÁI PHỤC
Lạy Thánh Phêrô,
Người Dân Chài Galilê, vị Tông đồ đã từng phản bội,
Là chứng nhân vĩ đại, Vị Giáo Hoàng đầu tiên…
Cảm ơn Ngài đã truyền lại cho chúng con niềm tin,
Và cùng với niềm tri ân,
Xin dâng về Ngài hai tiếng nói trong tim, thật lòng… BÁI PHỤC!
ĐỜI SỐNG KITÔ HỮU NỐI DÀI SỨ ĐIỆP “KERYGMA”
Và điều cuối cùng mà Keryma hướng tới đó là ra đi làm chứng về Đấng Phục sinh, rao giảng sự hoán cải và đón nhận những người tin Chúa Kitô vào Hội Thánh qua bí tích Thánh Tẩy: “Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy” (TM).
CHẠM VÀO “VẾT SẸO CỦA ĐẤNG PHỤC SINH”
Trước một thế giới bị đe doạ bởi bao nhiêu cơn khốn khó, hiểm nguy của sự dữ đang hoành hành, Hội Thánh nói chung và mỗi người Kitô hữu nói riêng, cần phải trở về để chạm đến vết sẹo của Đức Kitô, vết sẹo của lòng thương xót! Chính nhờ “vết sẹo” này mà “nhân loại được nâng lên”, ơn cứu độ bừng sáng và niềm hy vọng vĩnh cửu mở ra cho mọi kiếp nhân sinh, mọi nẻo đương nhân loại và mọi thân phận con người, cho dù đó là một kẻ khốn cùng…, như tên trộm bị đóng đinh bên hữu ngày xưa!
GIAI ĐIỆU ĐỜI ANH ĐANG VIẾT NỬA CHỪNG
Cây nến đời “66 năm” sám hối,
Cháy cạn thiêu dần nếp cũ thời gian.
Linh mục cuộc đời, hy lễ xác thân,
Chờ rực sáng giữa bàn thờ vĩnh cửu!
MỘT CÂU CHUYỆN TẦM THƯỜNG ĐẾN THẾ!
Tin Mừng Phục Sinh và câu chuyện “Mộ Trống” đó,
Sẽ cứ mới hoài cho đến mãi ngàn sau!
Xin cảm ơn chị, Maria Mađalêna…
Cảm ơn những chứng nhân Phục sinh
Từ ngàn xưa và cho đến mãi ngàn sau
Để thế giới mãi hy vọng vươn lên tới chân trời ánh sáng!
DẤU LẶNG NHẠT MỜ
Như cây cỏ mọc bên đường,
Ai quên ai nhớ ai thương… mặc lòng.
Riêng anh ôm khối tình nồng,
Máu anh hòa lẫn máu hồng Giêsu!
ƯỚC GÌ MÁU CON HÒA LẪN VỚI MÁU CHÚA
Đặc biệt, đó lại là con đường, là tình yêu, là lý tưởng mà chị em nữ tu MTG chúng ta đang sẵn sàng dấn thân chọn lựa, như chọn một “viên ngọc quý”, như “một kho tàng” đến độ sẵn sàng hy sinh tất cả, từ bỏ tất cả, cả đến mạng sống mình, như chứng từ của những người chị em MTG tiền bối của chúng ta: chị Anê Soạn, chị Anna Trị, 270 chị tử đạo thời Văn Thân…
ĐÃ CÓ MỘT “THỨ NĂM NHIỆM MẦU”!
Vâng, thế giới mãi không quên Ngày Thứ Năm dịu vợi,
Ngày Tiệc Ly, Ngày Giao Ước Mới, ngày Luật yêu thương…
Ngày nhân loại, vĩnh viễn được trao ban “Tấm Bánh Thiên đường”,
Bánh sự sống, Bánh Tình Yêu, Bánh nhiệm mầu cứu độ!
RỬA CHÂN, TẤM BÁNH VÀ CHỨC LINH MỤC
Trong một xã hội mà người ta thích “đưa mình lên để thống trị”, đua nhau đi tìm “tấm bánh mì” vật chất, và lẫn tránh cuộc đời “hiến tế vì tình yêu”, chúng ta hãy cầu nguyện để Hội thánh quyết chọn con đường “hạ mình xuống rửa chân”, quyết tìm “Bánh Hằng Sống” và luôn trung thành trong lý tưởng “mục tử”.
LÀM MỚI LẠI NIỀM TÍN TRUNG CỦA GIAO ƯỚC
Nếu có lần nào chúng ta đã quên đi quy luật đó, thì hôm nay, Chúa Nhật Chịu Nạn, hãy bắt đầu làm “mặn lại hương vị của tình yêu”, làm “mới lại niềm tín trung của Giao ước”, thứ giao ước được “khắc trên tim, được ghi trong lòng”, thứ giao ước thánh thiêng, bền vững vì được chính Máu Đức Kitô thánh hóa và bảo chứng.
XIN ĐƯỢC LÀM HOA HƯỚNG DƯƠNG
“Hãy hướng về phía Mặt trời, bạn sẽ không còn thấy bóng tối. Hoa hướng dương đã làm như thế” (“Keep your face to the sunshine and you cannot see the shadows. It’s what the sunflowers do”).
NHỮNG ĐỨA CON KHÔNG CHỊU VÀO NHÀ
Nhưng không sao, vẫn còn cha, vẫn con tình yêu tha thiết,
Còn vòng tay giang rộng, còn lời yên ủi vỗ về…
Còn mái nhà cha, cửa vẫn mở, ngõ vẫn đợi chờ… qua cơn mê,
Để ta bỏ lại…
mà bước vào nhà cha nhấp chén rượu mừng Phục Sinh rạng rỡ!
THẬP ĐIỀU, THẬP GIÁ, THẬP TOÀN
Mùa Chay đúng là thời thuận tiện để chúng ta tỉnh táo nhận ra “những mưu ma chước quỷ” của ba thù “ma quỷ, thế gian, xác thịt” mà quay trở về nhà Cha, mà hoán cải đổi đời. Riêng với Đức Kitô trong Tin Mừng Thánh Gioan hôm nay, thì Ngài không chỉ mời gọi cách nhẹ nhàng (bằng lời) như những ngày đầu khai trương sứ vụ “hãy sám hối và Tin vào Tin Mừng” (Mc 1,15), nhưng đã hành động quyết liệt: “người chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ…” (Ga 2,14-15).
“VINH QUANG CHÚA TỎ HIỆN” CHO NHỮNG AI BIẾT “LÊN CAO”
Loài chim thiên nga sở dĩ luôn bay cao và bay xa, vì không chịu sống tà tà mặt đất dưới đầm lầy như bầy vịt. Cũng vậy, người Kitô hữu chỉ có thể lắng nghe được Thánh lệnh của Thiên Chúa “Đây là Con Ta rất yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người” khi biết can đảm “lên núi và biến hình”; và một khi để “lời hằng sống nuôi dưỡng đức tin” thì như Lời Tổng nguyện của Hội Thánh hôm nay, “cặp mắt tâm hồn chúng con sẽ trong sáng để nhìn thấy vinh quang Chúa tỏ hiện”.
NỤ CƯỜI TRONG NƯỚC MẮT
Thật vậy, ở ngay tâm điểm của cái chết bên cạnh quan tài chứa thân xác bất động của người chị em chúng ta Maria Théophile, Lời Chúa trong sách Khôn Ngoan đã vang lên như một tín thư của niềm hy vọng : “Linh hồn những người công chính ở trong tay Chúa… Khi đến giờ Chúa viếng thăm các ngài, các ngài sẽ chói sáng như ánh lửa rạng ngời giữa bụi lau…”. Đó không là một thúc nhắc, một động viên để tất cả chúng ta cùng nỗ lực thực thi sống công chính, như cuộc đời đầy nỗ lực và khiêm tốn của chị Maria Théophine?