Vâng, quà tặng “Đức Kitô – Bánh Hằng Sống” chính là “Tấm Bánh Tình Yêu trọn hảo nhất”, có sức để mang lại niềm hy vọng và sức sống cho thế giới điêu linh hôm nay; bởi vì, một thế giới thiếu tình yêu là một thế giới đang hấp hối; chẳng khác nào “người thương binh Tây ban Nha, không chịu ăn bất cứ thứ gì để nhịn đói cho chết…; cho tới khi nhận được “tấm bánh do chính tay của người mẹ làm gởi đến”, anh mới chịu ăn. Nhờ đó mà anh được cứu sống. Đơn giản, tấm bánh của người mẹ là kết tinh của một tình yêu, tình mẫu tử; một “tấm bánh mang hương vị tình yêu” !
Tháng: Tháng Bảy 2021
ANH VỀ !
Anh về dẫu chiều nay vắng lặng,
Phố thị mùa Cô-vít buồn hiu.
Nhưng vạn trái tim đang thức trắng,
Thầm thĩ lời kinh ngát hương chiều !
LỜI KINH CỦA MẸ
Lời kinh mẹ hôm nay,
Như hương mùi lúa ruộng,
Mùi đất, mùi bùn, chân chất hy sinh…
Câu được câu mất chưa trọn lời kinh,
Dẫu ngọng nghịu vẫn đong đầy Tin, Cậy, Mến !
SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC THÁNH CHA NHÂN NGÀY THẾ GIỚI ÔNG BÀ VÀ NGƯỜI CAO TUỔI LẦN THỨ NHẤT
Với tư cách Giám mục Roma và cũng lớn tuổi như anh chị em, tôi muốn gởi đến anh chị em trong Ngày Thế giới Ông bà và Người cao tuổi lần thứ nhất cùng những lời này: “Tôi luôn ở cùng anh chị em”. Toàn thể Giáo hội gần gũi với anh chị em – hay đúng hơn, với tất cả chúng ta – và quan tâm đến anh chị em, yêu thương anh chị em và không muốn để anh chị em đơn độc!
TẠI SAO TÔI KHÓC ?
Nên, nếu ai hỏi “tại sao tôi khóc”,
Bởi tôi, bởi người, bởi đời… đang “lạc mất tình yêu” !
Gặp được Thầy thôi, chỉ cần có bấy nhiêu !
Vâng, một tiếng “Rápbuni”, cả trời vui trở lại !
BÌNH VẪN CHƯA HỀ CŨ (TT) PHẦN HAI: MONITA, “CẨM NANG TRUYỀN GIÁO” VƯỢT THỜI GIAN
Việc cùng nhau đọc lại văn kiện truyền giáo của cha ông cách đây 357 năm (Monita hay Huấn thị Ajuthia 1664) nào chẳng phải là “khơi dậy hồng ân đức tin đã lãnh nhận” ? Mà chẳng phải khơi dậy thôi đâu, nếu biết trân trọng và thành tâm vận dụng, MONITA AD MISSIONARIOS, sẽ là một “Kim Chỉ Nam” tuyệt hảo, một thứ “Bình Mới” vẫn còn nguyên giá trị để chứa thứ “Rượu Mới” là Tin Mừng Cứu độ, một thứ “Rượu ngon hảo hạng” mà bất cứ người Kitô hữu nào đều có quyền và trách nhiệm chia sẻ cho anh chị em mình.
NGHỈ NGƠI ĐỂ “ĐI RA” VỚI TRÁI TIM YÊU THƯƠNG
Và Đức Kitô mời gọi chúng ta lên đường, tiếp tục thể hiện thái độ “Chạnh lòng thương” đó đối với con người, với thế giới hôm nay, một thế giới, không chỉ có một đoàn chiên không người chăn mà có hàng tỷ thân phận con người bì vùi dập trong những nỗi bi đát, thương đau, khổ lụy, như ĐTC Phanxicô đã liệt kê trong cả số 15 của Tông sắc “Dung nhan lòng thương xót”
ĐIỂM HẸN “MIỀN ĐẤT THÁNH”
Nên vẫn cần hoang mạc,
cần dáng đứng Mô-sê,
Cần những cuộc tìm về,
Điểm hẹn “miền Đất Thánh” !
ĐẦY TỚ LÁI BUÔN HAY BÍ KÍP “ĐỪNG MANG GÌ”
Thế đó ! hành trang tông đồ, vũ khí của người ngôn sứ dùng để lên đường dấn thân chiến đấu với quỷ ma và tật bệnh, với tội lỗi và bóng tối lại chỉ là “sự khó nghèo” trong tin yêu phó thác; là niềm trông cậy trong sức mạnh và sự trợ giúp của chính Thiên Chúa; là những giá trị và cung cách ứng xử mang dáng đứng khiêm hạ, yêu thương…
EM VÀ “CHUYỆN TÌNH THÁNG BẢY”
“Tháng Bảy mưa ngâu” mùa này lại đến,
Nhớ chuyện tình nồng “Chức Nữ, Ngưu Lang” !
Lời Khấn hôm nay son sắt đá vàng,
Nguyện trung trinh mãi một đời, em nhé !
BÓ HOA HỒNG TRẮNG
Nghe nói lúc Tùng bị xe đâm vào, Tùng bị nảy lên cao rồi rớt xuống. Nhưng người ta thấy Tùng vẫn nắm chặt bông hoa hồng trắng trong tay… Trước khi tắt thở, Tùng còn cười đó em”.
ĐÃ CÓ MỘT BUỔI SÁNG DIỆU KỲ
Một thoáng người đi, người ở lại,
Tre già, măng mọc, chiếc lá rơi…
Dấn bước vào đời em Phó Tế,
Linh mục anh về chốn nghỉ ngơi !
MÀ DẠI GÌ LÀM THẾ !
Nếu hai ngàn năm trước, tại quê hương Nadarét, “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng đón nhận” (Ga 1,11) để đến nỗi “Người không làm phép lạ nào được”, thì hôm nay, Người đang đến giữa cộng đoàn chúng ta, không phải với một “Rabbi Giêsu đang nổi tiếng như cồn”, mà là một “Tấm Bánh Thánh Thể” giản đơn khiêm hạ; hay đâu đó ngoài kia, Ngài đang đến trong thân phận của một “em bé đánh giày, một lão già ăn xin, một người giúp việc, một người mẹ buôn gánh bán bưng”… liệu chúng ta có “dè bỉu, khinh khi, chối từ, ngoảnh mặt”… !